\- Tiểu Muội em làm gì trong đó vậy ? Nhanh lên đi, máy bay sắp đến giờ cất cánh rồi.
Hôm nay là ngày cả bốn người Đường Muội trở về Trung Quốc mấy tháng đi hưởng tuần trăng mật, lúc đi đúng là đã ngồi máy bay dân dụng nhưng đến lúc về Đường Muội lại không muốn máy bay dấn dụng trở về mà lại muốn ngồi máy bay bình thường như mọi người, chính vì lý do này mà khiến cho cả ba người còn lại không thể không nghe theo nên đành chiều ý Đường Muội.
Mặc dù là lấy lý do ngồi máy bay bình thường như mọi người nhưng thật ra Đường Muội chính là muốn né tránh Đoan Mộc Khải, cho nên chỉ đành dùng biện pháp như vậy. Biết là không thể tránh được cả đời nhưng tránh một lúc để suy nghĩ kỹ thì vẫn tốt hơn.
\- chị đợi một chút đi, em sắp xong rồi.
Đường Muội vào nhà vệ sinh đã 30p mà vẫn chưa ra khiến cho Hầu Mễ Vi đứng bên ngoài vô cùng lo lắng, sốt ruột cho tình trạng sức khỏe của Đường Muội. Vì mấy ngày gần đây Hầu Mễ Vi để ý Đường Muội rất kỹ và đã nhìn ra mỗi lần mà Đường Muội vào nhà vệ sinh thì đều ở trong đó suốt mấy mươi phút mới chịu ra, mỗi lần ra còn mặt xanh môi tái trong rất khó coi. Nhưng Hầu Mễ Vi hỏi thế nào thì Đường Muội cũng không chịu nói ra nguyên nhân tại sao.
“ Cạch ”
Cánh cửa nhà vệ sinh mở ra, Đường Muội sắc mặt trắng bệch như là vừa chảy rất nhiều máu.
\- sắc mặt em tệ như vậy hay là chúng ta không trở về nữa, đợi em dưỡng bệnh xong chúng ta hãy đi.
Đường Muội nghe Hầu Mễ Vi nói mà cười gượng nói.
\- dưỡng bệnh ? Em đã bệnh gì mà dưỡng bệnh ? Chị lo lắng quá mức rồi, yên tâm đi em bị như vậy là do bệnh dạ dày gây ra thôi, không sao đâu.
Đường Muội nhất quyết muốn trở về nhưng với tình trạng mấy ngày nay của cô Hầu Mễ Vi làm sao có thể cho cô trở về. Chỉ đành dùng biện pháp để đảm bảo sức khỏe cho Đường Muội mà thôi.
\- xin lỗi em !
Hầu Mễ Vi vừa nói xong thì Đường Muội đã bị ngất ngay bên cạnh của cô, không sai biện pháp mà Hầu Mễ Vi đã làm chính là đánh ngất Đường Muội vì chỉ có như vậy Đường Muội mói không cần phải lên máy bay trở về trong tình trạng yếu này.
Nhanh chóng lấy điện thoại ra, Hầu Mễ Vi gọi cho Đàm Gia Lạc.
“ em và Tiểu Muội sẽ không trở về, anh cùng A.Khải trở về trước xử lý công việc đi nhé ”
Không để cho bên đầu dây kia có cơ hội trả lời Hầu Mễ Vi sớm đã cúp máy.
“ tại sao ? Alo alo... ”
\- có chuyện gì ?
\- Mễ Vi và Tiểu Muội không biết tại sao lại không muốn cùng chúng ta trở về.
Đoan Mộc Khải biết ngay nhất định có chuyện nếu không thì sao đã gần một tiếng mà Đường Muội và Hầu Mễ Vi vẫn chưa về, nhưng anh lại không ngờ là hai người trốn bỏ mặc anh và Đàm Gia Lạc như thế này.
\- họ có nói lý do hay không ?
\- không có, chỉ nhắn lại bảo tôi và cậu về trước.
Đoan Mộc Khải nghe vậy càng không yên tâm, làm sao anh có thể về trước được chứ, trong khi vợ anh còn ở đây lại còn có kẻ địch vẫn ở đây.
\- em không thể về !
Đàm Gia Lạc chắc không nghe lầm chứ ? Đoan Mộc Khải trước nay đều đặt công việc lên hàng đầu mà giờ vì Đường Muội ở lại mà bỏ bê công việc.
\- vậy cậu giúp anh chăm sóc cho Mễ Vi, việc ở Trung Quốc anh không thể không lo cho nên nhất định phải trở về.
~
Sau khi đưa Đường Muội trở về, Hầu Mễ Vi đã lập tức mời một bác sĩ giỏi nhất nhì ở Pháp về khám cho Đường Muội, cô không trực tiếp đưa Đường Muội đến bệnh viện vì cô biết Đường Muội không thích ở bệnh viện cho dù bệnh nặng cũng không muốn nằm ở đó cho nên cô mới mời bác sĩ đến tận nhà khám cho Đường Muội.
\- bác sĩ Trạch, em dâu của tôi thế nào ? Em ấy rốt cuộc là mắc bệnh gì mà sắc mặt mấy ngày nay tệ như vậy ?
Vị bác sĩ cười tười nhìn Hầu Mễ Vi mà trả lời.
\- chúc mừng cô, em dâu của cô đã mang thai được 3 tuần tuy nhiên sức khỏe của cô ấy không được tốt vì thiếu dinh dưỡng, cho nên cần phải bổ sung chất dinh dưỡng mới có thể đảm bảo cả mẹ và bé đều khỏe mạnh và không xảy ra tình trạng mặt xanh môi tái mấy ngày qua.
Hầu Mễ Vi nghe Đường Muội mang thai mà vui thay cho cô, nếu như không phải Hầu Mễ Vi phát hiện sớm cô đang có chuyện giấu về tình trạng sức khỏe của mình thì đứa bé này e khó mà giữ nổi. Vì với tình trạng đang hết sức tệ của Đường Muội mà còn phải ngồi máy bay suốt mười mấy tiếng thì làm sao chịu nổi.
\- cảm ơn bác sĩ nhiều, để tôi tiễn bác sĩ về.
Vị bác sĩ không cần Hầu Mễ Vi mà tự rời đi, trước khi cũng không quên nhắc nhở Hầu Mễ Vi phải chú ý đến tâm trạng của Đường Muội vì phụ nữ mang bầu không thể có tâm trạng tệ mà phải luôn vui vẻ, không lo không nghĩ nếu không sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng.
Vị bác sĩ đi không được bao lâu thì Đoan Mộc Khải đã từ bên ngoài đi vào, trên gương mặt hiện rõ sự vui vẻ lạ thường.
“ Cạch ”
\- không phải giờ này cậu nên trên máy bay sao ? Sao lại trở về đây ?
Hầu Mễ Vi kinh ngạc khi nhìn thấy Đoan Mộc Khải đang ở đây vào giờ này. Nghĩ đi nghĩ lại Hầu Mễ Vi thật không hiểu là lý do gì mà khiến cho một người cuồng công việc như Đoan Mộc Khải phải bỏ công việc mà trở về đây. Chẳng phải là Đoan Mộc Khải không thích Đường Muội sao nếu vì Đường Muội mà bỏ đi công việc quả là chuyện hiếm thấy.
\- Tiểu Muội sức khỏe không tốt sao chị lại không nói cho tôi biết ?
\- cậu mà cũng có lúc quan tâm Tiểu Muội, có phải hôm nay mặt trời mọc đằng Tây rồi không ?
Đoan Mộc Khải bỏ qua lời nói của Hầu Mễ Vi mà đi thẳng vào trong phòng.
Vừa bước vào phòng điều anh thấy đầu tiên chính là dáng vẻ lúc đang ngủ của Đường Muội, đây có lẽ là lần đầu tiên anh được nhìn thấy dáng vẻ cô ngủ say như vậy và cũng là lần đầu tiên anh nghiêm túc nhìn cô ngủ ngon như thế.
\- em ấy đang ngủ, phiền cậu ra ngoài !
\- tôi muốn bên cạnh Tiểu Muội không được sao ?
Không phải chứ là Hầu Mễ Vi cô nghe lầm hay là Đoan Mộc Khải hôm nay bị trúng tà, sao lại có thể dịu dàng đến mức như vậy được ? ”
Hầu Mễ Vi cũng không muốn tiếp tục làm bóng đèn, cô còn nhớ nhiệm vụ cô đến đây là để giúp kết nối tình cảm của Đoan Mộc Khải và Đường Muội lại, giờ xem như đã hoàn thành nhiệm vụ cô cũng không nên ở lại đây lâu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]