“Ba năm cấp hai tôi học ở phòng này.”
Trình Phóng chỉ vào căn phòng cuối cùng của tầng hai.
“Ông đây từ nhỏ đến lớn không hề đi học nghiêm túc.”
Trình Phóng nói mấy lời này thật không biết xấu hổ.
Anh quay đầu, nhìn Minh Hạnh, ánh mắt lại nhìn chằm chằm đến gắt gao.
“Nhưng nếu lúc đó cô giáo Minh dạy thì tuyệt đối tiết nào tôi cũng chăm chú nghe giảng.”
Trình Phóng cười nói: “Cho dù lên lớp chỉ ngắm cô giáo thì cũng đủ cho cả ngày của tôi rồi!”
Tình yêu của thiếu niên luôn ấm áp và thể hiện ra bên ngoài, không hề có chút che giấu.
Trong giáo dục từ nhỏ của Minh Hạnh đều sống nội tâm, kiềm chế bản thân, trước giờ chưa từng như anh.
Tim cô cũng theo đó đập nhanh.
Trình Phóng nói như vậy… có phải là háo sắc hay không chứ…
Trình Phóng lại coi như không.
Có mấy người rải rác xung quanh, anh trực tiếp nắm lấy tay cô.
Minh Hạnh không dám động đậy, sợ rằng động một chút anh sẽ làm ra chuyện quá đáng hơn.
Dù sao đây cũng là trường học.
Trường trung học Đường Lý không lớn lắm, chỉ cần đi mười phút là hết một vòng.
Có một khu rừng nhỏ bên cạnh sân thể thao, ở đó trồng rất nhiều cây nhãn và cây hoa quế. Vào mùa này, lá cây đều xanh mơn mởn, tỏa hương thơm thoang thoảng.
“Lúc cô giáo Minh đi học, nhất định là một học sinh giỏi.”
Cũng không cần phải nói, nhìn dáng vẻ của cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735957/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.