"Cậu bị điên đúng không?"
Bản thân cậu không ruột thịt thân thích với Thời Khôi, người yêu cũng không phải. Vậy hà cớ gì Thời Khôi hết lần này đến lần khác tiếp cận cậu, bây giờ còn muốn giúp đỡ?
"Anh nghĩ em thế nào cũng được cả. Chỉ cần anh chịu phấn chấn lên là được"
"Phải làm thế nào cậu mới chịu buông tha mặc kệ tôi?"
Giọng nói lạnh lùng đầy xa lạ, cậu không còn là Phương Từ ngày xưa nữa. Thời Khôi gượng cười, anh biết lý do khiến Phương Từ trở thành bộ dạng ngày hôm nay.
"Anh phải nghe lời em đến khi chân anh hồi phục trở lại. Đến lúc đó em sẽ nghe theo lời anh."
Phương Từ không muốn mang lại rắc rối cho Thời Khôi, rời xa không dính líu đến anh nữa chính là cách tốt nhất để bảo vệ người mình yêu. Cậu bây giờ không chỉ đối phó với Dục Văn Hoài mà còn có cả Tần Uý. Đối đầu với hai người này chắc có lẽ mạng nhỏ này cũng vứt đi.
"Được."
Gật đầu đồng ý, Thời Khôi khẽ cười. Chỉ cần bây giờ Phương Từ chấp nhận điều trị đàng hoàng là đủ. Thiết nghĩ trong đầu đến lúc chân cậu khỏi rồi thì Thời Khôi sẽ lật lọng lại cũng không ai làm gì được mình.
Vui mừng trong lòng, Thời Khôi vén chăn bế người đi vệ sinh cá nhân.
"Em giúp anh tắm" Người nọ thản nhiên.
"Tôi tự tắm."
"Chân anh không tiện." Lý do rất chính đáng.
"Tay tôi vẫn còn sử dụng được."
"Vậy em đợi anh bên ngoài. Xong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3676565/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.