Ở bến cảng, Tần Uý nghe tin Tạ Hoà Địch bị bắt liền cho người đi tìm và cứu vê.
Lúc này Tạ Hoà Địch đang bị trói treo lơ lửng trên boong tàu. Sát thủ của Tần Uý lén lút đi vào trong đánh úp, người của Tần Vũ vì bị phục kích bất ngờ nên không trở tay kịp, Tạ Hoà Địch đã bị cứu đi.
"Tạ Hoà Địch, đừng làm bác thất vọng"
Cậu ta bị tra tấn, lòng thù hận rất cao đối với Tần Vũ. Lão ta mượn tay của Tạ Hoà Địch để...
"Sau khi hồi phục, hãy thay ta giết Đường Ly."
Đến bệnh viện, Ngụy Khiêm ngồi thẫn thờ bên ngoài phòng cấp cứu, hắn không biết đây là lần thứ mấy Lưu Khang đã vào trong căn phòng đó.
Tần Vũ nhận được điện thoại, lặng lẽ qua một góc nhận cuộc gọi để không bị ảnh hưởng đến mọi người.
"Tần tổng, Tạ Hoà Địch đã bị cứu đi.."
Người bên kia đầu dây tường thuật lại mọi chuyện. Tần Vũ day day thái dương.
"Cử người truy tìm, phải tìm cho ra
Hắn quên mất, tại sao không trừ khử Tạ Hoà Địch lại để cậu ta sống. Cậu ta cứ như con đĩa vậy, bám riết không buông, đánh hoài không chết. Hành hạ đến thế vẫn không chết.
"Tại sao lại sống dai đến như vậy? Sao không chết đi?"
Quay trở lại phòng cấp cứu.
"Lưu Khang, sao vậy anh?"
Ngụy Khiêm ôm chặt đầu, giọng run run.
"Em ấy nôn ra máu..."
Trở về mấy tiếng trước. Lưu Khang vẫn nằm trên giường bệnh, Ngụy Khiêm loay hoay pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3648059/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.