Từ nhỏ được ba dạy dỗ nên Đường Ly đã biết tính hướng của mình như thế nào, không có cảm xúc với người khác giới, đồng giới cũng không cảm nắng ai. Người khiến trái tim cậu trật nhịp từ nhỏ đến lớn cũng chỉ có Tần Vũ, khiến cho cậu nhận ra rằng không phải Tần Vũ thì cho dù cùng giới hay khác giới cũng bằng không.
"Ồ... A Ly thích anh từ nhỏ sao?"
Hẳn không trực tiếp nói chuyện cậu có thai, chỉ nói vòng vo trêu chọc.
Bé con bị trêu chọc cũng ngại ngùng, khuôn mặt trắng bệch cũng dần ửng đỏ gật đầu.
"Anh biết chuyện này." Tần Vũ lôi chiếc nhẫn trong túi ra.
Khi nãy hắn xuống phòng cậu đem nó lên đây. Hắn không định sẽ nói cho cậu biết trong tình huống thế này... Tần Vũ chỉnh chỉnh một chút.
"Anh tìm thấy nó ở phòng A Ly. Nhìn thật mới."
"Em... Giữ nó rất kỹ." Đường Ly nói.
"Quả thật như lời nói. Thích anh từ nhỏ nên đồ anh tặng A Ly giữ rất kỹ."
Đường Ly muốn lấy lại nó từ tay Tần Vũ, hắn lưu manh né tránh khiến Đường Ly ngã nhào vào lòng hắn. Hắn thuận thể ôm lấy người thì thầm.
"Anh đeo cho A Ly."
Cậu trai nhỏ ngoan ngoãn đưa tay cho hắn. Hắn đeo vào tay cậu rồi nói.
"Nhận tín vật thì cả đời này là người của anh nhé. Bây giờ không có quyền từ chối."
Là cầu hôn sao? Hai má ửng đỏ nghiên đầu nhìn hắn, đôi má nhỏ không còn phúng phính nữa rồi, đã hóp xuống rất nhiều. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579642/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.