Người tên A Dã kia vốn chỉ là một đứa trẻ vô tình được trại trẻ mồ côi nhận nuôi, từ nhỏ đã rất dính người. Đường Ly rất mến đứa trẻ này, nó chính là người duy nhất không ghẻ lạnh bỏ mặc Đường Ly, suốt ngày ríu rít bám theo.
Từ khi được nhận nuôi thì đã phát hiện đứa trẻ này bị bệnh tim bẩm sinh, nhiều lần phải cấp cứu nguy kịch đến mức tưởng chừng không thể sống được nữa.
Lần này cũng vậy, Đường Ly hớt hải đến trại trẻ mồ côi thì nhận tin A Dã đã được chuyển đến bệnh viện trung tâm thành phố.
Lại lần nữa cả hai vội vã lái xe đến đó, đến nơi thì thấy phòng cấp cứu vẫn sáng đèn. Tần Vũ nắm lấy bàn tay lạnh ngắt vì lo lắng của Đường Ly thầm an ủi.
"Sẽ không sao."
Đỡ cậu ngồi xuống ghế, Đường Ly giọng run run như sắp khóc.
"Có phải em ấy... Em ấy là người thân duy nhất của em trong trại trẻ... Em ấy sẽ không bị em khắc chết giống cha mẹ đúng không?"
Nôi sợ hãi về số mệnh lại một lần nữa chiếm trọn lấy trái tim yếu đuối của Đường Ly, Tần Vũ ôm cậu vào lòng, giọng khăng định.
"Anh sẽ không để chuyện này sảy ra."
Nếu Đường Ly luôn tin vào chuyện số mệnh thì hãy để số mệnh may mắn của hắn đánh đuổi số mệnh xui xẻo của cậu. Bảo vệ cậu khỏi những thứ gọi là khắc tinh.
Không ai nói thêm lời nào nữa, mãi đến khi phòng cấp cứu tắt đèn, bác sĩ đi ra.
"Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579640/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.