Khi nhận được tấm ảnh Đường Ly bị trói, Tần Vũ đã rất cố gắng tìm hết tất cả các bãi biển có phong cảnh giống như trong ảnh. Ngoài ra trong ảnh còn có nhiều can giống xăng.
"Người đó không cần tiền, vậy chắc chắn cần mạng." Tần Vũ suy đoán.
Hắn đề phòng vạn nhất các trường hợp có thể sảy ra, giao Phương Từ chuẩn bị đồ bảo hộ và cứu hoa, đề phòng mọi trường hợp.
Một khi đã làm việc gì đó, Tần Vũ luôn lo chu toàn nhất có thể. Hắn bắt đầu thu hẹp phạm vi kẻ thù, với đầu óc nhạy bén hắn đoán ra được kẻ thù của hắn và Đường Ly là ai.
Lần mò hết tất cả các bãi biển gần xa mới tìm được địa điểm giống hệt với bức ảnh, trời đã tối muộn.
"Tần tổng, chúng ta đi trực thăng đến." Phương Từ ra đề nghị.
"Không được, gió sẽ làm lửa lan rộng."
Điều động cả một đoàn xe lớn bao gồm cả cứu hỏa và bác sĩ kéo nhau đến địa điểm kia, không nằm ngoài dự đoán... Lửa hừng hực cháy.
Rất may...
"Rất may anh đã đến kịp."
Ôm người kia vào lòng, hắn nâng niu hôn vào trán. Tần Vũ nhớ lại cảnh Đường Ly ôm hắn cầu cứu.
("Tần Vũ cứu em." ]
Lòng lại bùng lên lửa hận muốn giết chết Lâm Khương Đồng.
Bên kia xe của Lưu Khang và Ngụy Khiêm. Vẫn bộ dáng tức giận giống ở nhà Tạ Hòà Địch, Lưu Khang không thèm nhìn Ngụy Khiêm một cái, miệng vẫn luyên thuyên chửi mắng Lâm Khương Đồng.
"Ngu thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579635/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.