Đứng trước nhà Tạ Hòà Địch, Lưu Khang không khách khí nhấn chuông liên tục.
"Ai mà bất lịch sự vậy?" Quản gia nhà họ Tạ ra mở cửa, giọng điệu khó chịu.
"Nè, Tạ Hòà Địch đâu?" Lưu Khang cũng không chịu thua.
"Cậu chủ ngủ rồi. Có chuyện gì?"
"Kêu cậu ta ra đây." Lưu Khang bộ dáng muốn đánh người đến nơi.
Quản gia một mực không muốn cho người vào. Đang lời qua tiếng lại thì Tần Vũ đến, tầm mắt sắc bén liếc qua
Thời Khôi rồi đến gần vị quản gia kia.
Ngước nhìn người cao lớn trước mặt, Lưu Khang không ngạc nhiên quay đầu ra sau đã thấy Nguy. Khiêm... Lúc nãy hắn ta có gọi cậu, cậu liền kể chuyện nghi ngờ Tạ Hòa Địch, cũng không bất ngờ khi Tần Vũ xuất hiện ở đây.
Lưu Khang lầm bầm.
"Nhanh miệng thật đấy." Liếc Ngụy Khiêm một cái rồi cậu quay về vấn đề chính.
Tên quản gia nom thấy Tần Vũ liền tỏ vẻ lấy lòng nói.
"Mọi người vào nhà đợi tôi một lát. Lúc trưa cậu chủ bị ai đó đánh ngất được người ta cứu... Hiện tại vẫn chưa tỉnh.
Tôi sẽ đi lên gọi cậu ấy ngay."
Không ai nói ai, lòng đều có sự nghi ngờ chung, chỉ duy nhất Tần Vũ mặt vẫn không biểu hiện cảm xúc gì, hắn im lặng ngồi đợi nhưng đâu ai biết lòng hắn như sóng thần cuồn cuộn trào dân. Tay rút ra bật lửa châm điếu thuốc...
Bạn thân hắn là Ngụy Khiêm ngồi bên cạnh cũng hiểu, hắn hút thuốc là khi trong lòng có tâm sự.
Đợi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579632/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.