Cả cơ thể truyền đến cơn đau nhói, Đường Ly hoang mang nhìn tình trạng căn phòng, đây là lần thứ hai cậu tỉnh dậy ở phòng Tần Vũ.
Chuyện sảy ra vào tối qua cậu đều không nhớ. Người nằm bên cạnh là Tần Vũ, thế mà cả hai đều không mặc đồ.
Đã vậy cơ thể Đường Ly đều in dấu ấn mờ ám kia... Thật nhiều.
Đôi mi khẽ run, Tần Vũ mở mắt ra liền thấy Đường Ly ngồi với bộ dáng trông ngốc nghếch. Không nhịn được, đầu hắn nảy số muốn trêu chọc người này. Hắn ngồi dậy, hàng mi rũ xuống ngắm nghía tác phẩm của bản thân trên người Đường Ly. Suy nghĩ tâm đắc hiện lên trong đầu rất thỏả mãn, vậy mà Tần Vũ hắn vẫn muốn trêu chọc bạn nhỏ. Nghĩ liền làm.
Gương mặt lạnh băng không một biểu tình. "Dậy rồi?" Giọng nói vang lên từ phía sau.
Đường Ly hoảng hốt quay lại phía sau nhìn hắn, gương mặt trông khá căng thẳng. Tâm tư gào thét. [Không xong rồi, lỡ anh ấy nghĩ mình tâm cơ muốn trèo lên giường... Mình... Mình và anh ấy đều là con trai, sẽ rất ghê tởm...
Anh ấy sẽ hiểu lầm mình mất. Mình thật sự không muốn như vậy.)
Khuôn mặt nhỏ xuất hiện nhiều biểu tình biến hóá trông đa dạng, Tần Vũ lưu manh ham muốn trêu chọc lại dâng lên cao.
"Sao lại không nói? Tối qua tôi nhớ... Em nói rất nhiều. Còn có..." Hắn nhớ đến tiếng kêu gợi tình lúc hoan ái của hai người, thân dưới lại rục rịch làm hắn đỏ mặt quay đi chô khác.
Con người nhỏ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579630/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.