Hôm qua vừa thấy vết bầm trên mặt của Đường Ly. Không quản nửa đêm hắn cũng gọi Phương Từ dậy hỏi tội.
"Tôi đã bảo cậu và Ngụy Khiêm trông chừng Đường Ly."
Phương Từ ngáy ngủ bị giọng nói lạnh lẽo kia làm rùng mình tỉnh ngủ.
"Tần tổng... Tôi hiểu tôi hiểu ngài đừng hỏi... Tôi kể tôi kể..."
Phương Từ kể lại toàn bộ chuyện ngày hôm nay cho hắn nghe, cũng không nói gì mà tắt máy.
"Những thứ tôi cần cậu chuẩn bị xong chưa?"
"Dạ xong hết rồi."
Vị thư kí nào đó với giọng điệu lấy lòng cười cười. Tần Vũ cũng không quan tâm chỉ chú ý vào điện thoại liên tục nhấn bàn phím.
Nghe bên tai liên tục truyền đến tiếng tin nhắn, hắn nhíu mi nhìn qua. Đường Ly phát giác được cẩn thận tắt âm, hắn cất điện thoại, khoanh tay nghiên đầu nhìn cậu.
Thầm ngẫm nghĩ điều gì đó, cứ đăm đăm nhìn làm cậu trai nhỏ kia không làm gì sai cũng phải chột dạ.
Bước xuống xe, một tay nắm lấy Đường Ly đi một đường đến phòng hiệu trưởng, ở đó hiện tại đã đầy đủ mặt. Lâm gia, Ngô gia, Thời Khôi, Lưu Khang.
Đường Ly nghiêng nhìn Phương Từ cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết gì.
Không khí trầm lặng, Tần Vũ kéo Đường Ly ngồi xuống bên cạnh.
Có vẻ như trước đó hiệu trưởng đã nói sự việc cho họ biết trước. Mẹ Lâm Khương Đồng nghênh mặt lên tiếng trước.
"Gọi bọn tôi đến làm gì, con tôi cũng đã bị đánh ra bộ dạng này. Tôi chưa kiện các người, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579619/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.