Trong căn phòng bệnh viện, trên chiếc giường màu trắng có một chàng trai nhỏ đang ngồi thất thần nhìn ra cửa sổ, thoạt nhìn bình yên nhưng lại chất chứa sự cô đơn làm ai thấy cũng phải đau lòng. Đã mấy ngày trôi qua cậu luôn ở trong trạng thái yên tĩnh như vậy.
Tần Vũ đứng bên ngoài cửa phòng bệnh với Ngụy Khiêm nhìn vào, ánh mắt không rời khỏi người nọ nói chuyện với Ngụy Khiêm.
"Cậu ta hồi phục tốt chứ?" Ngưng một chút, đuôi mắt nhíu lại đôi chút không lộ rõ tâm tình. "Tất cả các vết thương hồi phục như thế nào?"
Sau khi Đường Ly tỉnh lại, người được Tần Vũ chăm sóc từng chút một. Hôm qua liền được đưa đi kiểm tra lần nữa, Ngụy Khiêm cầm kết quả trên tay xem xét một hồi. Tần Vũ tay vờ thong thả đưa vào túi quần, vô thức nắm chặt, mặt không thể hiện cảm xúc gì đợi Ngụy Khiêm báo cáo tình hình.
" Cậu ấy tỉnh lại là dấu hiệu tốt, tất cả đều ổn. Nhưng..." . Ngụy Khiêm chần chừ nhìn một chút. "Nhưng thể trạng cậu ấy hồi phục rất chậm so với những bệnh nhân khác."
"Kiểm tra kĩ cho cậu ta." Gương mặt vẫn như cũ không chút biểu tình.
" Đáng thương, lúc đưa đi kiểm tra, cậu ấy có vẻ rất sợ hãi. Liên tục kéo tay y tá ú ớ. Y tá không hiểu đành đưa điện thoại cho cậu ấy bấm."
Ngụy Khiêm lén nhìn qua Tần Vũ một chút. "Muốn nghe tiếp không?"
Thấy hắn không biểu hiện gì Ngụy Khiêm sợ mình sẽ nói những lời dư thừa nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579606/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.