Chương trước
Chương sau


“A, ngươi là thứ gì, cũng dám ra lệnh cho bọn ta?”





Nhìn thấy Triệu Vũ chỉ là một tên nhân loại có thực lực rất yếu, lại dám ra lệnh cho đồng bọn của mình, A Si không khỏi tức giận quát lên một tiếng.



Nhưng không đợi cho tiếng quát của tên này hô xong, A Sân trực tiếp đập cho hắn một quyền, tức giận nói ra.



Bộp!



“Ngươi biết là mình đang nói chuyện với ai hay không? Mau quỳ xuống, hướng về chủ nhân của ta xin lỗi, ngay lập tức!”



Lần này, A Si triệt để mộng.



“A Sân, ngươi vừa gọi tên nhân loại kia là cái gì?”



Dường như đối với thái độ lúc này của đồng bọn, khiến cho A Sân cảm giác có chút ưu việt. Hắn nhất thời nhịn không được, hướng về A Si ngẩng đầu, ưỡn ngực, nói.



“Đúng vậy, ngươi không có nghe nhầm. Vị đại nhân ở trước mặt của ngươi, chính là chủ nhân của ta. Sau này, ngươi hãy theo ta cùng về dưới trướng của chủ nhân đi!”



“Ngươi… ngươi không có bị bệnh đấy chứ?”



Trong lòng A Si lúc này đã vô cùng hốt hoảng. Hắn đương nhiên biết được, hai từ chủ nhân ở trong miệng của A Sân là có ý vị như thế nào. Ở trong ma tộc, ngoại trừ kẻ những kẻ có khế ước linh hồn với nhau, thì không có ai dùng cách xưng hô như vậy.



Nhưng mà, A Si rõ ràng cảm nhận được thực lực của tên nhân loại trước mặt rất thấp. Hơn nữa, thực lực của A Sân hoàn toàn không có thua kém gì hắn. Thậm chí, A Si có thể hiểu rằng, thực lực của mình so với A Sân còn kém hơn một bậc. Thế nhưng, một kẻ như vậy, lại hướng về phía một tên nhân loại không có gì đặc biệt, xưng hô chủ tớ. Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?



Nhìn thấy A Si vẫn còn nghi ngờ lời nói của mình, lại thấy ánh mắt lạnh lùng của Triệu Vũ hướng về phía bên này nhìn lại. A Sân rốt cuộc gấp đến nhịn không được, lại trực tiếp đập lấy một bàn tay lên đầu của A Si, mắng to.



“Ngu xuẩn, ngươi không thấy là ta đã thần phục dưới trướng của đại nhân rồi sao? Với bản lĩnh của ngươi, nghĩ rằng có thể thắng được ta hay sao?”



Lần nữa bị A Sân quất trúng, A Si vẫn chưa thể tỉnh hồn được. Thế nhưng, khi nhìn thấy Triệu Vũ đột nhiên bước tới, hai tay nâng lên U Minh Thân Hỏa, A Si lúc này trực tiếp quỳ xuống mặt đất, hô lên một tiếng: “Đại nhân, ta xin nguyện ý đầu phục với ngài, xin ngài hãy thu nhận ta làm thủ hạ của ngài!”



Nhìn thấy kẻ này rất biết thức thời, Triệu Vũ cũng không có nói nhảm, trực tiếp rút ra linh hồn bổn nguyên của hắn, đem thần văn khắc vào bên trong, để hắn chính thức trở thành nô bộc của mình.



Sau khi làm xong xuôi hết thảy mọi thứ, Triệu Vũ lúc này mới quay sang nhìn lấy mấy tên pháp sư và Merlin. Hắn chỉ nhìn đám ma pháp sư này một chút, sau đó trực tiếp hướng về phía Merlin đi tới.



“Thế nào, truyền tống trận này cần bao lâu nữa thì sẽ có thể khởi động được?”



Đối mặt với Triệu Vũ lúc này, trong lòng của Merlin quả thật áp lực không nhỏ. Nhưng nàng vẫn không tỏ ra sợ hãi, mà vô cùng bình tĩnh đáp lại: “Khoảng qua nửa canh giờ nữa. Nhưng nếu muốn truyền tống một lúc nhiều người, ta sợ rằng truyền tống trận này sẽ không duy trì được thời gian bao lâu. Mà từ nơi này muốn quay trở về Lang Sa đế quốc, ít nhất cũng cần ba phút đồng hồ.”



Nhận được hồi đáp của Merlin, sắc mặt của Triệu Vũ có chút trầm xuống. Hắn đối với truyền tống trận hoàn toàn không có một chút kiến thức nào, ngay cả Hỏa Nhi cũng thật sự không quá am hiểu. Nàng dù sao quanh năm chỉ lưu lại ở bên trong cung điện của Hỏa Thần. Sau khi bị đánh vào trong cơ thể của Triệu Vũ, cũng trực tiếp rời khỏi Thần giới. Thế nên, những kiến thức về truyền tống trận nàng hoàn toàn không biết.



Nhưng ngay vào lúc này, đột nhiên dị biến xảy ra. Mấy tên ma pháp sư đang nỗ lực đem linh lực truyền vào bên trong truyền tống trận, thế nhưng không gian của truyền tống trận bỗng dưng vang lên một trận dao động kịch liệt. Ngay sau đó, là một tiếng nổ to.



Ầm! Ầm! Ầm!



Tiếp theo, từ phía trên trận pháp của truyền tống trận xảy ra một đường vết nứt. Mà mấy tên ma pháp sư thì giống như nhận phải một loại lực lượng phản phể, trực tiếp thổ huyết, nôn ra mấy ngụm máu tươi.



“Chuyện này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”



Xảy ra sự cố bất ngờ như vậy, sắc mặt của Triệu Vũ không thể nào bình tĩnh được nữa. Mà vẻ mặt của Merlin, lúc này cũng trở nên khó coi cực kỳ.



“Tiết điểm không gian xảy ra vấn đề, truyền tống trận đã bị hỏng!”



Một tên ma pháp sư vô cùng yếu ớt, đem kết quá báo cho Triệu Vũ biết.

“Nói như vậy, truyền tống trận hiện tại không thể sử dụng được?”



Từ trong miệng của các pháp sư nghe được tin tức này, sắc mặt của Triệu Vũ liền trở nên vô cùng khó coi.



“Cái này… cái này…”



Một vị ma pháp sư nào đó ấp úng lên tiếng, liếc mắt nhìn về phía đồng bọn của mình. Nhưng Triệu Vũ rất nhanh liền nhìn ra vấn đề ở trên mặt của bọn họ, nên hắn vô cùng tức giận quát lên một tiếng.

“A, ngươi là thứ gì, cũng dám ra lệnh cho bọn ta?”





Nhìn thấy Triệu Vũ chỉ là một tên nhân loại có thực lực rất yếu, lại dám ra lệnh cho đồng bọn của mình, A Si không khỏi tức giận quát lên một tiếng.



Nhưng không đợi cho tiếng quát của tên này hô xong, A Sân trực tiếp đập cho hắn một quyền, tức giận nói ra.



Bộp!



“Ngươi biết là mình đang nói chuyện với ai hay không? Mau quỳ xuống, hướng về chủ nhân của ta xin lỗi, ngay lập tức!”



Lần này, A Si triệt để mộng.



“A Sân, ngươi vừa gọi tên nhân loại kia là cái gì?”



Dường như đối với thái độ lúc này của đồng bọn, khiến cho A Sân cảm giác có chút ưu việt. Hắn nhất thời nhịn không được, hướng về A Si ngẩng đầu, ưỡn ngực, nói.



“Đúng vậy, ngươi không có nghe nhầm. Vị đại nhân ở trước mặt của ngươi, chính là chủ nhân của ta. Sau này, ngươi hãy theo ta cùng về dưới trướng của chủ nhân đi!”



“Ngươi… ngươi không có bị bệnh đấy chứ?”



Trong lòng A Si lúc này đã vô cùng hốt hoảng. Hắn đương nhiên biết được, hai từ chủ nhân ở trong miệng của A Sân là có ý vị như thế nào. Ở trong ma tộc, ngoại trừ kẻ những kẻ có khế ước linh hồn với nhau, thì không có ai dùng cách xưng hô như vậy.



Nhưng mà, A Si rõ ràng cảm nhận được thực lực của tên nhân loại trước mặt rất thấp. Hơn nữa, thực lực của A Sân hoàn toàn không có thua kém gì hắn. Thậm chí, A Si có thể hiểu rằng, thực lực của mình so với A Sân còn kém hơn một bậc. Thế nhưng, một kẻ như vậy, lại hướng về phía một tên nhân loại không có gì đặc biệt, xưng hô chủ tớ. Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?



Nhìn thấy A Si vẫn còn nghi ngờ lời nói của mình, lại thấy ánh mắt lạnh lùng của Triệu Vũ hướng về phía bên này nhìn lại. A Sân rốt cuộc gấp đến nhịn không được, lại trực tiếp đập lấy một bàn tay lên đầu của A Si, mắng to.



“Ngu xuẩn, ngươi không thấy là ta đã thần phục dưới trướng của đại nhân rồi sao? Với bản lĩnh của ngươi, nghĩ rằng có thể thắng được ta hay sao?”



Lần nữa bị A Sân quất trúng, A Si vẫn chưa thể tỉnh hồn được. Thế nhưng, khi nhìn thấy Triệu Vũ đột nhiên bước tới, hai tay nâng lên U Minh Thân Hỏa, A Si lúc này trực tiếp quỳ xuống mặt đất, hô lên một tiếng: “Đại nhân, ta xin nguyện ý đầu phục với ngài, xin ngài hãy thu nhận ta làm thủ hạ của ngài!”



Nhìn thấy kẻ này rất biết thức thời, Triệu Vũ cũng không có nói nhảm, trực tiếp rút ra linh hồn bổn nguyên của hắn, đem thần văn khắc vào bên trong, để hắn chính thức trở thành nô bộc của mình.



Sau khi làm xong xuôi hết thảy mọi thứ, Triệu Vũ lúc này mới quay sang nhìn lấy mấy tên pháp sư và Merlin. Hắn chỉ nhìn đám ma pháp sư này một chút, sau đó trực tiếp hướng về phía Merlin đi tới.



“Thế nào, truyền tống trận này cần bao lâu nữa thì sẽ có thể khởi động được?”



Đối mặt với Triệu Vũ lúc này, trong lòng của Merlin quả thật áp lực không nhỏ. Nhưng nàng vẫn không tỏ ra sợ hãi, mà vô cùng bình tĩnh đáp lại: “Khoảng qua nửa canh giờ nữa. Nhưng nếu muốn truyền tống một lúc nhiều người, ta sợ rằng truyền tống trận này sẽ không duy trì được thời gian bao lâu. Mà từ nơi này muốn quay trở về Lang Sa đế quốc, ít nhất cũng cần ba phút đồng hồ.”



Nhận được hồi đáp của Merlin, sắc mặt của Triệu Vũ có chút trầm xuống. Hắn đối với truyền tống trận hoàn toàn không có một chút kiến thức nào, ngay cả Hỏa Nhi cũng thật sự không quá am hiểu. Nàng dù sao quanh năm chỉ lưu lại ở bên trong cung điện của Hỏa Thần. Sau khi bị đánh vào trong cơ thể của Triệu Vũ, cũng trực tiếp rời khỏi Thần giới. Thế nên, những kiến thức về truyền tống trận nàng hoàn toàn không biết.



Nhưng ngay vào lúc này, đột nhiên dị biến xảy ra. Mấy tên ma pháp sư đang nỗ lực đem linh lực truyền vào bên trong truyền tống trận, thế nhưng không gian của truyền tống trận bỗng dưng vang lên một trận dao động kịch liệt. Ngay sau đó, là một tiếng nổ to.



Ầm! Ầm! Ầm!



Tiếp theo, từ phía trên trận pháp của truyền tống trận xảy ra một đường vết nứt. Mà mấy tên ma pháp sư thì giống như nhận phải một loại lực lượng phản phể, trực tiếp thổ huyết, nôn ra mấy ngụm máu tươi.



“Chuyện này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”



Xảy ra sự cố bất ngờ như vậy, sắc mặt của Triệu Vũ không thể nào bình tĩnh được nữa. Mà vẻ mặt của Merlin, lúc này cũng trở nên khó coi cực kỳ.



“Tiết điểm không gian xảy ra vấn đề, truyền tống trận đã bị hỏng!”





“Cái này… cái này…”



Một vị ma pháp sư nào đó ấp úng lên tiếng, liếc mắt nhìn về phía đồng bọn của mình. Nhưng Triệu Vũ rất nhanh liền nhìn ra vấn đề ở trên mặt của bọn họ, nên hắn vô cùng tức giận quát lên một tiếng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.