Chương trước
Chương sau


Đối với việc này, Triệu Vũ cũng không có cách. Ai bảo các nàng thức tỉnh năng lực của Quang Minh Nữ Thần, còn ẩn chứa linh hồn của nàng ta. Thế nên, trong lòng Triệu Vũ lúc nào cũng tưởng tượng các nàng là Quang Minh Nữ Thần, đem hai nữ trừng phạt để bù đắp lại sự thống hận của hắn trước đây, khi bị Quang Minh Nữ Thần cùng đám thần linh ở trên Thần giới truy sát.





Đương nhiên, Triệu Vũ cũng là người rất biết chừng mực, hắn chỉ làm cho các nàng ăn no một trận, không còn sức lực nào nữa thì sẽ dừng lại, không có đến mức đem các nàng làm chết.



Thế nhưng, người khổ sở nhất vẫn là Elicia, mỗi lần Triệu Vũ giải quyết xong hai nàng, hắn liền gọi nàng vào trong phục vụ. Mà mỗi lần như vậy, nàng đều hầu hạ hắn đến mức mỏi miệng, lưỡi đơ mà hắn vẫn chưa chịu hạ cờ. Đã thế, hắn lại không thèm đả động gì đến nàng, nhiều lúc để nàng phải âm thầm dùng tay giải quyết.



Dù sao, Elicia cũng là một nữ nhân thành thục. Mặc dù chưa trải qua nhân sự, nhưng thường xuyên tiếp xúc thân mật với hắn như vậy, nàng có thể không động tình được sao?



Nhìn thấy ánh mắt u oán lúc này của Elicia, Triệu Vũ nhất thời bình phục lại tâm tình, đem bàn tay của mình nắm lên trước ngực của nàng, sờ nắn một phen.



“Chủ nhân, thiếp muốn!”



Cảm nhận được sự kích thích từ bàn tay của Triệu Vũ truyền đến, trong ánh mắt của Elicia lúc này đã lóng lánh ánh nước, dáng vẻ động tình đến cực điểm.



Nhìn thấy một màn này, Triệu Vũ cũng biết là nàng đã sắp nhịn không được nữa, nên mới kéo nàng vào trong ngực, đem đôi môi của nàng gặm lấy. Nhấm nháp hương vị ngọt ngào từ trên cánh môi đỏ hồng của nàng, Triệu Vũ cảm thấy hương thơm ở trên cơ thể của nàng thật sự rất đặc biệt. Mùi hương của nàng, hoàn toàn khác hẳn với hai thiếu nữ ngây thơ, trong sáng mà hắn đã hưởng thụ qua. Nó như là có hương vị nào đó hơi có chút thành thục, lại có chút bẽn lẽn, xấu hổ của một thiếu nữ vừa mới bắt đầu yêu đương.



Cảm giác của hắn đối với Elicia, có mấy phần tương tự với Tiêu Nhược Lan và Hổ Nương. Chỉ có điều, Tiêu Nhược Lan lúc đó là bị bỏ thuốc, hắn cũng không biết cảm giác chân thật của nàng như thế nào. Còn Hổ Nương thì quá mạnh mẽ, hắn cũng không chiếm được một chút tiện nghi nào từ trên người nàng, ngoại trừ một lần bị nàng vụng trộm hôn lén.



Vừa nghĩ đến hình ảnh của Hổ Nương lúc đó, hắn nhất thời nhịn không được mà nghĩ đến thân thể mỹ miều của nàng.



“Chủ nhân, ngài đang nghĩ về nữ nhân khác sao?”



Elicia mặc dù lúc này đã động tình, bị Triệu Vũ hôn đến hơi thở dồn dập. Nhưng cảm nhận được Triệu Vũ có chút thất thần, thân là một nữ nhân nàng rất nhanh phát hiện ra điều khác thường ở trên người hắn.



Tuy nói nàng bây giờ chỉ là nô lệ của hắn, không có quyền được phép ghen tuông. Nhưng là một nữ nhân, trong lúc thân mật với người đàn ông của mình, phát hiện ra hắn lại nghĩ về một người phụ nữ khác, nàng có thể chấp nhận được sao?



Cảm nhận được lời nói tràn đầy u oán, cùng với ghen tuông của Elicia, Triệu Vũ không những không thấy có gì khác thường, mà đặc biệt yêu thích hôn lên khuôn mặt của nàng, trêu đùa: “Nàng ghen sao?”



“Không có!”



Elicia cho dù có bị đánh chết cũng tuyệt đối không thừa nhận chuyện này. Trong suy nghĩ của nàng, vẫn luôn trốn tránh sự thật là mình đã yêu thích Triệu Vũ, chỉ tự cho rằng đây chẳng qua là trách nhiệm của một nữ nô nên làm mà thôi.



Mặc dù nàng đã tự thôi miên chính mình, nhưng có những thứ bản thân nàng có thể tự lừa dối mình được, thế nhưng không thể nào lừa dối được người khác.



Triệu Vũ là người nắm giữ linh hồn của nàng, hắn làm sao không xem thấu được suy nghĩ trong lòng của nàng lúc này. Nhưng cho dù có biết được suy nghĩ của nàng, hắn vẫn cố tình làm như không thấy, còn vuốt ve lấy cơ thể của nàng, rồi trêu chọc nói: “Nếu như nàng không ghen, vậy lát nữa, nàng lại tiếp tục phục vụ cho ta nhé?”



Nhìn ánh mắt gian xảo lúc này của Triệu Vũ, Elicia tức giận đến mức muốn đem hắn đập cho một trận. Tên này, rõ ràng đã nhìn lén được suy nghĩ của nàng, còn giả vờ như không hay biết gì, đã thế còn muốn trêu chọc nàng. Nàng không thể không tức giận mà đập tay lên trên ngực của hắn, sau đó mắng: “Chủ nhân, ngài là người xấu!”



“Ha ha ha, nếu như ta không xấu, có thể được nàng ngoan ngoãn phục tùng như vậy hay sao?”



Triệu Vũ đưa tay bóp lấy bầu ngực của nàng, sau đó lập tức lật nàng nằm xuống bên dưới, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng mà nhìn lấy nàng chằm chằm.



Lúc này, Elicia rốt cuộc cũng biết là sắp có chuyện gì xảy ra. Trong lòng của nàng lộp bộp nhảy lên một cái, sau đó vô cùng chờ mong mà nhắm chặt hai mắt lại.



Chỉ có điều, ngay lúc này ở phía bên ngoài lều trại bỗng dưng vang lên một trận chấn động kịch liệt. Sau đó, thân ảnh của Khải Đế có chút hớt ha hớt hãi mà xông thẳng vào.



“Đại nhân…”

“Đại nhân… có chuyện không hay rồi, phía trước có ma thú đánh nhau!”



Khải Đế mới đầu xông vào lều vải, nhìn thấy cảnh tượng Triệu Vũ đang xách thương chuẩn bị xông vào bí địa của Elicia, thì nhất thời đỏ mặt vội vàng quay đi. Nhưng nghĩ đến chấn động bên ngoài, nàng không thể làm gì khác hơn, đành phải ấp úng nói ra khỏi miệng.



Elicia lúc này cũng đỏ mặt, vội vội vàng vàng thu lại y phục, đem quần áo cùng với chiến giáp mặc lên trên người. Triệu Vũ tất nhiên cũng nghe được tiến động bên ngoài, nên hắn chỉ có thể luyến tiếc, đem thương xách trở về, rồi ôm lấy vòng eo của Elicia, cười nói: “Xem ra, nàng vẫn chưa thể trở thành nữ nô trung thành nhất của ta được rồi!”

Đối với việc này, Triệu Vũ cũng không có cách. Ai bảo các nàng thức tỉnh năng lực của Quang Minh Nữ Thần, còn ẩn chứa linh hồn của nàng ta. Thế nên, trong lòng Triệu Vũ lúc nào cũng tưởng tượng các nàng là Quang Minh Nữ Thần, đem hai nữ trừng phạt để bù đắp lại sự thống hận của hắn trước đây, khi bị Quang Minh Nữ Thần cùng đám thần linh ở trên Thần giới truy sát.





Đương nhiên, Triệu Vũ cũng là người rất biết chừng mực, hắn chỉ làm cho các nàng ăn no một trận, không còn sức lực nào nữa thì sẽ dừng lại, không có đến mức đem các nàng làm chết.



Thế nhưng, người khổ sở nhất vẫn là Elicia, mỗi lần Triệu Vũ giải quyết xong hai nàng, hắn liền gọi nàng vào trong phục vụ. Mà mỗi lần như vậy, nàng đều hầu hạ hắn đến mức mỏi miệng, lưỡi đơ mà hắn vẫn chưa chịu hạ cờ. Đã thế, hắn lại không thèm đả động gì đến nàng, nhiều lúc để nàng phải âm thầm dùng tay giải quyết.



Dù sao, Elicia cũng là một nữ nhân thành thục. Mặc dù chưa trải qua nhân sự, nhưng thường xuyên tiếp xúc thân mật với hắn như vậy, nàng có thể không động tình được sao?



Nhìn thấy ánh mắt u oán lúc này của Elicia, Triệu Vũ nhất thời bình phục lại tâm tình, đem bàn tay của mình nắm lên trước ngực của nàng, sờ nắn một phen.



“Chủ nhân, thiếp muốn!”



Cảm nhận được sự kích thích từ bàn tay của Triệu Vũ truyền đến, trong ánh mắt của Elicia lúc này đã lóng lánh ánh nước, dáng vẻ động tình đến cực điểm.



Nhìn thấy một màn này, Triệu Vũ cũng biết là nàng đã sắp nhịn không được nữa, nên mới kéo nàng vào trong ngực, đem đôi môi của nàng gặm lấy. Nhấm nháp hương vị ngọt ngào từ trên cánh môi đỏ hồng của nàng, Triệu Vũ cảm thấy hương thơm ở trên cơ thể của nàng thật sự rất đặc biệt. Mùi hương của nàng, hoàn toàn khác hẳn với hai thiếu nữ ngây thơ, trong sáng mà hắn đã hưởng thụ qua. Nó như là có hương vị nào đó hơi có chút thành thục, lại có chút bẽn lẽn, xấu hổ của một thiếu nữ vừa mới bắt đầu yêu đương.



Cảm giác của hắn đối với Elicia, có mấy phần tương tự với Tiêu Nhược Lan và Hổ Nương. Chỉ có điều, Tiêu Nhược Lan lúc đó là bị bỏ thuốc, hắn cũng không biết cảm giác chân thật của nàng như thế nào. Còn Hổ Nương thì quá mạnh mẽ, hắn cũng không chiếm được một chút tiện nghi nào từ trên người nàng, ngoại trừ một lần bị nàng vụng trộm hôn lén.



Vừa nghĩ đến hình ảnh của Hổ Nương lúc đó, hắn nhất thời nhịn không được mà nghĩ đến thân thể mỹ miều của nàng.



“Chủ nhân, ngài đang nghĩ về nữ nhân khác sao?”



Elicia mặc dù lúc này đã động tình, bị Triệu Vũ hôn đến hơi thở dồn dập. Nhưng cảm nhận được Triệu Vũ có chút thất thần, thân là một nữ nhân nàng rất nhanh phát hiện ra điều khác thường ở trên người hắn.



Tuy nói nàng bây giờ chỉ là nô lệ của hắn, không có quyền được phép ghen tuông. Nhưng là một nữ nhân, trong lúc thân mật với người đàn ông của mình, phát hiện ra hắn lại nghĩ về một người phụ nữ khác, nàng có thể chấp nhận được sao?



Cảm nhận được lời nói tràn đầy u oán, cùng với ghen tuông của Elicia, Triệu Vũ không những không thấy có gì khác thường, mà đặc biệt yêu thích hôn lên khuôn mặt của nàng, trêu đùa: “Nàng ghen sao?”



“Không có!”



Elicia cho dù có bị đánh chết cũng tuyệt đối không thừa nhận chuyện này. Trong suy nghĩ của nàng, vẫn luôn trốn tránh sự thật là mình đã yêu thích Triệu Vũ, chỉ tự cho rằng đây chẳng qua là trách nhiệm của một nữ nô nên làm mà thôi.



Mặc dù nàng đã tự thôi miên chính mình, nhưng có những thứ bản thân nàng có thể tự lừa dối mình được, thế nhưng không thể nào lừa dối được người khác.



Triệu Vũ là người nắm giữ linh hồn của nàng, hắn làm sao không xem thấu được suy nghĩ trong lòng của nàng lúc này. Nhưng cho dù có biết được suy nghĩ của nàng, hắn vẫn cố tình làm như không thấy, còn vuốt ve lấy cơ thể của nàng, rồi trêu chọc nói: “Nếu như nàng không ghen, vậy lát nữa, nàng lại tiếp tục phục vụ cho ta nhé?”



Nhìn ánh mắt gian xảo lúc này của Triệu Vũ, Elicia tức giận đến mức muốn đem hắn đập cho một trận. Tên này, rõ ràng đã nhìn lén được suy nghĩ của nàng, còn giả vờ như không hay biết gì, đã thế còn muốn trêu chọc nàng. Nàng không thể không tức giận mà đập tay lên trên ngực của hắn, sau đó mắng: “Chủ nhân, ngài là người xấu!”



“Ha ha ha, nếu như ta không xấu, có thể được nàng ngoan ngoãn phục tùng như vậy hay sao?”



Triệu Vũ đưa tay bóp lấy bầu ngực của nàng, sau đó lập tức lật nàng nằm xuống bên dưới, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng mà nhìn lấy nàng chằm chằm.



Lúc này, Elicia rốt cuộc cũng biết là sắp có chuyện gì xảy ra. Trong lòng của nàng lộp bộp nhảy lên một cái, sau đó vô cùng chờ mong mà nhắm chặt hai mắt lại.






Khải Đế mới đầu xông vào lều vải, nhìn thấy cảnh tượng Triệu Vũ đang xách thương chuẩn bị xông vào bí địa của Elicia, thì nhất thời đỏ mặt vội vàng quay đi. Nhưng nghĩ đến chấn động bên ngoài, nàng không thể làm gì khác hơn, đành phải ấp úng nói ra khỏi miệng.



Elicia lúc này cũng đỏ mặt, vội vội vàng vàng thu lại y phục, đem quần áo cùng với chiến giáp mặc lên trên người. Triệu Vũ tất nhiên cũng nghe được tiến động bên ngoài, nên hắn chỉ có thể luyến tiếc, đem thương xách trở về, rồi ôm lấy vòng eo của Elicia, cười nói: “Xem ra, nàng vẫn chưa thể trở thành nữ nô trung thành nhất của ta được rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.