“Được!” Tiêu Dương ngồi ở ghế phụ lái đáp lời, tài xế đã lái xe chạy ra khỏi cửa bệnh viện.
Lúc xe chạy đến khách sạn, Lạc Tiểu Thiến ngồi ở ghế sau đã giúp Lãnh Tử Mặc xử lý xong vết thương trên tay, dán băng gạc lên.
Bọn họ cùng nhau xuống xe, tài xế đã đem hành lý trong cốp sau vào sảnh chính.
Vừa lúc Chu Đồng vội vã đi từ trong ra, nhìn thấy bọn họ, cô mừng rỡ tiến đến.
“Tiểu Thiến, Lãnh tổng, Tiêu Dương, các người đã trở về thật tốt quá!”
“Tiểu Chu cùng trường tiểu hoc đều không sao, không cần lo lắng!” Lạc Tiểu Thiến dừng bước lại, “Tiểu Mỹ thế nào rồi?”
“Vữa nãy đã tỉnh lại, bây giờ đang ngủ, tôi vừa mới đưa tài xế bị thương về nhà, lúc này về để thay quần áo để qua thay cho bác sĩ Tống về nghỉ ngơi!” Chu Đồng liếc mắt nhìn Lãnh Tử Mặc cùng Tiêu Dương phía sau cô, xoay người đi đến trước giúp mấy người mở cửa phòng, dặn dò mấy người nghỉ ngơi cho khỏe rồi đem chìa khóa phòng đưa cho Lạc Tiểu Thiến mới đi tới bệnh viện.
Mấy người đi lên lầu, Lạc Tiểu Thiến lấy hai chiếc chìa khóa phòng đưa cho Tiêu Dương cùng tài xế, “Đêm nay phải cảm ơn hai người, đã muộn rồi, hai người đi tắm trước rồi nghỉ ngơi một buổi tối cho khỏe đi.”
Tiêu Dương lấy chìa khóa phòng cười với Lạc Tiểu Thiến, “Được, sáng mai gặp!”
Nhìn hai người rẽ vào hai hành lang khác để vào phòng mình, lúc này Lạc Tiểu Thiến mới lấy chìa khóa trong tay mở cửa phòng đã sắp xếp sẵn cho Lãnh Tử Mặc, đẩy cửa đi vào, “Nơi này điều kiện có hạn, nhưng cũng coi như sạch sẽ…”
Mới nói được phân nửa, cô đã bị một đôi tay kéo qua, lại một lần nữa được ôm chặt vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278240/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.