Nghe Hàn Đại Vi phát biểu xong, các phóng viên đều không hứng thú lắm.
Đối với loại giọng điệu nhà nước tràng giang đại hải này, bọn họ hiển nhiên là không có quá nhiều hứng thú.
Lãnh Tử Mặc rất hài lòng với hiệu quả này, thơ từ xem trọng nhịp điệu,bài hát quan trọng cấu trúc, cuộc họp báo như thế có thể tận dụng tối đa các phóng viên, cũng là một loại học vấn.
Hắn nhẹ nhàng xoay mặt, khẽ gật đầu với Nhan Túc tiên sinh ngồi bên cạnh.
Nhan Túc đứng lên.
Vị này, là người không lâu trước kia mới đạt được giải thưởng Nobel, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Nhóm phóng viên lập tức hưng phấn lên, hiếu kỳ nhìn Nhan Túc, nghĩ xemtại sao một vị tác giả văn học nổi tiếng lại xuất hiện tại một buổi họpbáo về scandal tình ái của một công ty giải trí.
“Tôi nghĩ mọi người đều đang hiếu kỳ, vì cái gì một ông già lại xuất hiện tại một nơi như thế này?”
Lời dạo đầu dí dỏm của Nhan Túc lập tức đưa đến một trận cười.
“Lần này tôi tới Bắc Kinh, ngoài việc muốn tham gia gặp mặt hội các tác gia, còn vì một nguyên nhân quan trọng khác là vì Lạc Tiểu Thiến tiểuthư mà tới.”
Không hổ là một nhà văn lớn, nói một câu đơn giản, liền gợi lên lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người.
Các phóng viên nghe thấy ông vì Lạc Tiểu Thiến mà tới, càng hưng phấn mà ngồi thẳng người lên.
“Thật đáng tiếc, Lạc Tiểu Thiến hiện không có ở Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278222/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.