Quản lý trực ban thấy boss lớn đang ở trước mặt mình, nào dám nói khác, chỉcó thể trưng ra khuôn mặt tươi cười, “Ngài yên tâm, cô ấy chắc chắn sẽtới!”
Vừa khuyên nhủ vừa dỗ dành, cuối cùng cũng đem được Hứa Hạ đến phòng bao ở tầng sáu, mọi người theo thứ tự trước sau mà vào, Lạc Tiểu Thiến lạimột lần nữa lại được sắp xếp ngồi bên cạnh Lãnh Tử Mặc, quản lý trực ban đích thân rót rượu, đồng thời cũng bảo nhân viên phục vụ đi thông báocho Lưu Phỉ Phỉ một tiếng.
Một lát sau, Lưu Phỉ Phỉ đi vào phòng bao, nhìn thấy trong phòng bao làmấy người ngày, trong lòng cô ta đã sớm hổi hận, lại không còn cách nào, chỉ có thể nhắm mắt đến chỗ Lãnh Tử Mặc và Lạc Tiểu Thiến chờ rót rượu.
Hứa Hạ lắc lắc cái ly, “Lưu Phỉ Phỉ, như thế nào, mười năm Hà Đông mười năm Hà Tây, không nghĩ đến tôi và Tiểu Thiến cũng có hôm nay đúngkhông?”
“Làm sao biết chứ, lúc trước tôi đã biết hai vị nhất định cũng có ngàythành công!” Lưu Phỉ Phỉ tươi cười lấy lòng, “Lúc trước tôi đối với haingười có nhiều thất lễ, hôm nay tôi xin tự phạt một chén rượu, không, ba chén, xem như xin lỗi hai người!”
“Đúng đúng đúng, tôi cũng xin phạt ba chén, tôi làm quản lý cũng có chỗkhông đúng, lúc trước phải để cho hai người chịu nhiều ủy khuất!” Quảnlý trực ban cũng uống liền ba chén.
Lạc Tiểu Thiến nhìn mặt Lãnh Tử Mặc ngồi bên cạnh hơi trầm xuống, sợ hắn tức giận, vội vàng đỡ Hứa Hạ, sau đó liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278205/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.