Editor: Duyenktn1
Nghe thấy giọng nói của Lạc Tiểu Thiến, người hâm mộ đều lắng xuống.
Nhìn khắp bốn phía, nhìn vào những đôi mắt đang mong mỏi nhìn cô, Lạc Tiểu Thiến trong lòng tràn đầy cảm động, cô cũng đã từng là fan hâm mộ, tuy rằng không điên cuồng giống như những cô gái này, nhưng cũng có thể hiểu dược cảm giác của những người này khi được tiếp xúc với thần tượng của mình.
"Rất cảm ơn mọi người đã đến đón tôi." cô khom người cúi xuống chào mọi người, "Tôi biết mọi người đã chờ rất lâu, nếu như tôi cứ như vậy rời khỏi nơi này, nhất định mọi người sẽ không cam lòng, không bằng tôi hát cho mọi người nghe một bài, sau đó chúng ta cùng trở về nhà có được không?"
"Được!"
Tức khắc, có một tràng pháo tay hoan hô.
một ca sĩ dưới tình trạng như thế này, hát cho người hâm mộ nghe, việc này từ trước đến nay chưa từng xảy ra.
Lạc Tiểu Thiến nhẹ nhàng nói, “Mấy ngày nay tình trạng sức khỏe của tôi không được tốt lắm, nếu hát không được hay, mong mọi người thứ lỗi!”
Sau đó, cô cứ như vậy hát, không phải hát bài [điểm môi hồng], mà là bài [ cảm ơn].
"Cảm ơn anh đã sự ấm áp quay về,
Cảm ơn anh đã yêu em suốt cuộc đời,
...
Thời gian đã dạy cho em biết trân trọng” (Trích đoạn bài hát [cảm ơn bạn] của Trương Lương Dĩnh *)
không có nhạc đệm, không có dàn nhạc, không có sân khấu, thậm chí không có cả microphone... Chỉ có tiếng ồn và âm thanh phát ra từ loa phóng thanh trên tay cô, thế nhưng, sự chân thành của cô thì không có một ai đứng trên sân khấu có thể sánh nổi.
Cúi đầu chào, Lạc Tiểu Thiến chậm rãi đứng lên, tươi cười mọi người.
“Cám ơn mọi người, thời gian cũng đã muộn rồi, chúng ta cùng nhau về nhà, được không?”
Vu Đồng cũng đi lên phía trước, cầm lấy loa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278196/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.