“Bên kia có phòng vệ sinh, em hãy đi thay quần áo ướt đi đã.”
Giọng nói quen thuộc, vang trên đỉnh đầu.
Lạc Tiểu Thiến ngửa mặt lên, nhìn thấy người đang lấy áo khoác ra từ trong ba lô là Tiêu Dương, vẻ mặt liền kinh ngạc.
“Tiêu Dương?”
"Thế nào, có phải cảm thấy tôi như một thiên sứ từ trên trời rơi xuống không?!” Tiêu Dương tươi cười, lấy áo khoác từ trong ba lô ra.
Lạc Tiểu Thiến bĩu môi, "Trước mắt thì không?"
Tiêu Dương ngẩn ra, sau đó liền cười khẽ, đem áo khoác choàng lên người cô, từ trong ba lô lấy ra một bộ đồ thể thao, “Trước tiên em hãy thay quần áo trên người ra, tuy rằng anh không ngại mượn cơ hội này để thưởng thức thân hình em một chút, nhưng mà, vì sức khỏe của em mà suy xét, vẫn nên thay quần áo ướt ra, bên kia có phòng vệ sinh.”
Lạc Tiểu Thiến cúi mặt, nhìn bộ dáng của mình.
Từ trong ra ngoài, toàn bộ đều ướt, quần áo mỏng manh, thậm chí có thể nhìn thấy cả hình dáng của đồ lót bên trong, cô lập tức đỏ bừng khuôn mặt.
“Xấu xa!”
Mắng nhỏ một tiếng, cô cầm lấy quần áo thể thao trong tay anh ta, xoay người chạy phòng vệ sinh gần đấy.
“Tôi chỉ nói sự thật mà thôi!”
Tiêu Dương nhún nhún vai, đi đến chiếc đình ở gần đấy, ném chiếc túi xách của cô vào một chỗ, anh tùy ý ngồi ở một góc hành lang.
Chờ một lát, nghe thấy tiếng Lạc Tiểu Thiến đã thay quần áo xong đi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278194/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.