Editor: Duyenktn1
Vé máy bay loại này, Tiêu Dương không thể mới mua, rất rõ ràng anh ta đúng là cũng phải bay đi Thượng Hải, với thân phận của anh ta, ngồi khoang hạng nhất cũng là chuyện bình thường, đây quả thật là một lần trùng hợp chân chính.
Sớm biết như vậy, cô nói cái gì cũng muốn đổi chỗ với Vu Đồng.
Ở trong lòng tức giận nghĩ, Lạc Tiểu Thiến dời mắt xuống xem lịch công tác, không để ý đến anh ta.
Tiêu Dương liếc mắt nhìn lịch công tác trong tay cô: “Phỏng vấn? Việc ứng phó với phỏng vấn truyền thông này tôi rất là giỏi, em có muốn tôi truyền thụ cho một bí quyết nhỏ để đề phòng bị phóng viên quấn sâu vào vấn đề?”
Lạc Tiểu Thiến trong lòng khẽ động, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào lịch công tác như cũ.
Tiêu Dương nhìn vào gò má của cô, cười tít mắt mở miệng, “Tôi nói với em, thật ra rất đơn giản, chỉ cần em nhớ kỹ một một điểm – cười, giống như võ lâm cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, cười vừa rất bình thản, lại rất khó lường.”
Cười?
Lạc Tiểu Thiến quay sang, “Những phóng viên kia không phải đều thích truy hỏi kỹ càng sự việc sao?
Dù sao từ trước tới giờ cô cũng chưa bao giờ tiếp nhận phỏng vấn, chuyện phỏng vấn này, đúng là vấn đề cô lo lắng nhất.
“không bằng như vậy đi, tôi đóng giả làm phóng viên, chúng ta phỏng vấn thử một lần, được không?” Tiêu Dương cười hỏi.
Lạc Tiểu Thiến cũng không có lập tức đáp ứng, chỉ mang theo con mắt cảnh giác nhìn anh ta, “anhkhông phải là muốn nhân cơ hội này để tìm hiểu về tôi chứ?”
Người này, luôn luôn có hành động không bình thường, lại rất tinh ranh giống như Lãnh Tử Mặc, côkhông thể không đề phòng.
“Nếu gặp vấn đề em không muốn trả lời, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278187/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.