Editor: Duyenktn1
“cô cũng vậy!” Lạc Tiểu Thiến đưa tay ra đưa cho cô ta, “Lên đường bình an.”
Thấy Lạc Tiểu Thiến đưa tay ra, Thẩm Tâm Duy hít hít lỗ mũi, cũng đưa tay ra, lắm lấy tay cô thật chặt. “Tôi phải đi làm thủ tục rồi, hẹn gặp lại.”
“không có ai đến tiễn cô đi sao?” Lạc Tiểu Thiến nhìn nhìn bên cạnh cô ta
Thẩm Tâm Di nhẹ nhàng lắc đầu, bởi vì sợ có phóng viên, cô không dám cho ba mẹ đến tiễn, bởi vì sự việc lần trước, ba mẹ của cô vốn là giáo sư học viện âm nhạc cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, cô làm con gái cũng thấy rất hổ thẹn.
Lạc Tiểu Thiến cầm cho cô ta một cái túi nhỏ bên cạnh, “Để tôi tiễn cô đi.”
Thẩm Tâm Di vội vàng từ chối, nhưng Lạc Tiểu Thiến xách túi của cô ta, dẫn cô ta tới cửa xoát vé
Nhìn cô để túi xuống, cuối cùng Thẩm Tâm Di không nhịn được tiến lên ôm lấy cô gái khoan dung này.
cô ta rất vui mừng, có nhiều bạn bè như vậy, nhưng cho đến bây giờ, cũng không có người nào tới tiễn cô, nhưng cô gái Lạc Tiểu Thiến cô đã làm thương tổn này, lại làm cô cảm thấy ấm áp như thế.
“Tiểu Thiến, cảm ơn, thật cảm ơn cô!”
“cô qua bên kia cố gắng học tập, tôi tin tưởng, có một ngày nào đó, cô sẽ trở thành một ca sĩ xuất sắc!”
Lạc Tiểu Thiến cũng ôm lấy cô ta, vỗ vỗ lưng cô ta.
“Tôi sẽ cố gắng!”
Buông cô ra, Thẩm Tâm Di lau nước mắt, xoay người, kiên cường bước đi, qua cửa an ninh, còn không quên quay lại vẫy tay với cô.
Lạc Tiểu Thiến cũng giơ tay lên, vẫy tay với cô ta ở phía trên cao.
Nhìn thấy máy bay của Thẩm Tâm Di biến mất, Lạc Tiểu Thiến mới không nhìn nữa, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Chúc cô may mắn!”
“Người vừa rồi hình như là Thẩm Tâm Di?”
Ở phía sau, có một giọng nói lười biếng nhẹ nhàng hỏi cô.
“Đúng là cô ấy!”
Lạc Tiểu Thiến trả lời theo bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278185/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.