Editor: Shiyu
cô hốt hoảng đặt ly xuống bàn, đứng dậy chuẩn bị thu thập.
“Đừng nhúc nhích, anh đến liền!”
Lãnh Tử Mặc cũng đứng dậy, bước một cái đã đến bên cạnh cô, cầm khăn ăn thay cô thấm rượu tràn trên bàn, lại thu hồi khăn ăn đang dính rượu tung tóe trên người cô, đem khăn ăn của mình trải trên đùi cô.
“Sao lại bất cẩn như vậy?” Giận dữ trách cô một câu, anh ngẩng mặt lên, liếc mắt nhìn Tiêu Dương đứng lên lại ngồi xuống, “Tiêu tổng, thất lễ rồi!”
Thanh âm của anh ôn nhu, thái độ lại dung túng, hành vi là cưng chìu.
Chủ động xin lỗi Tiêu Dương, cũng không phải thật sự muốn xin lỗi, mà muốn để cho đối phương hiểu được, cho dù cô thất lễ cũng là do anh sai, anh sẽ phụ trách tất cả từ lời nói đến việc làm của cô.
Bởi vì cô gái này là của anh!
Bất luận kẻ nào cũng không thể dòm ngó.
Tiêu Dương là người thông minh, tự nhiên nghe hiểu hàm ý của anh, nhưng ánh mắt lại dừng trên người Lạc Tiểu Thiến đang có chút sợ sệt, hắn hơi nhíu mày.
Trong mắt Lạc Tiểu Thiến có chút không tự nhiên, Tiêu Dương không thích bộ dáng này của Lạc Tiểu Thiến.
cô bé này nên giống như lần đầu tiên hắn gặp, rực rỡ, khoe khoang, tùy tâm sở dục chứ không phải bộ dáng như bây giờ.
Lãnh Tử Mặc ngồi trở lại ghế của mình, cự tuyệt nhân viên phục vụ đề nghị đổi mới khăn ăn cho anh, đem khăn ăn bị dính rượu của Lạc Tiểu Thiến để trên gối mình, anh chủ động nâng chén.
“một ly này, tôi thay Tiểu Thiến cám ơn anh, Tiêu Dương.”
Tiêu Dương thưởng ly rượu của mình, “Vì sao anh thay cô ấy, các ngươi…”
Lãnh Tử Mặc nói đầy bá đạo, “Bởi vì, cô ấy là người của tôi!”
Vẻ mặt Lạc Tiểu Thiến đen thui, vội vàng giải thích, “Lãnh Tử Mặc là lãnh đạo trực tiếp của tôi, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278177/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.