Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, thời điểm ánh sáng lan vào phòng, LạcTiểu Thiến trong phòng luyện đàn rốt cuộc cũng viết xong ca khúc cuốicùng.
“…Tình cờ gặp nhau, trân trọng trọn đời.”
Âm nhạc là tiếng nói của linh hồn, đối với sự nghiệp của Lạc Tiểu Thiến, âm nhạc cũng là phương pháp giải quyết tốt nhất để cô giảm đi áp lực.
Trải qua một ngày phải kiềm nén, toàn bộ cảm xúc đã được cô truyền tải vào bài hát do cô sáng tác “Tình cờ gặp nhau”.
“Vì tình cờ, em đi vào cuộc sống của anh, quấy nhiễu cung đàn của anh….
…
Vì tình cờ gặp nhau, nên em đã không là nốt nhạc cuối trong tiếng đàn của anh….
Nhưng em sẽ khắc ghi trong tim.
Tha thứ cho em đã yếu đuối và không đủ dũng cảm, chỉ có thể âm thầm đứng ở phía sau nhìn ngắm anh…”
Dạo lại khúc nhạc do chính mình tạm thời sáng tác một lần nữa, Lạc TiểuThiến hít một hơi thật sâu, vươn tay lau đi nước mắt đọng lại trên mặtcòn chưa khô hết.
…
…
Ngày hôm sau công tác ghi âm tiến hành tương đối thuận lợi, vội chỉnhsửa một ngày đêm, nhạc đệm cùng bộ phận biểu diễn đã hoàn toàn chuẩn bịxong xuôi.
Trác Á Nam cùng tất cả nhân viên trong kế hoạch chụp hình cũng đã tụ họp lại một chỗ.
Sáng ngày thứ ba, thời điểm Lạc Tiểu Thiến cùng Trác Á Nam cùng nhau nghe bản mo-rát, thì Vu Đồng đã đến.
“Vé máy bay là hai tiếng sau, bay thẳng tới Maldives, nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278141/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.