Nghĩa trang.
Đoàn người mặc quân trang đã dừng lại ở trước mộ của mẹ Lãnh Tử Mặc.
Đúng như Lạc Tiểu Thiến đoán, người đi đầu, mặc quân phục, bất quá mới năm mấy tuổi mà tóc đã muốn hoa râm, tấm lưng thẳng như kiếm, chính làcha của Lãnh Tử Mặc - Lãnh Lân.
Người đi bên cạnh hắn, mặc quân trang là một thanh niên trẻ tuổi, diện mạo có chút giống Lãnh Tử Mặc.
Chỉ là lông mày không giống như Lãnh Tử Mặc có góc cạnh rõ ràng, màkhẽ cong và dài mảnh. Cằm so với Lãnh Tử Mặc cũng nhọn hơn. Khí chấtcùng hắn lại khác biệt rõ ràng, rõ ràng là mặc quân trang thẳng thắn, mà mặc ở trên người hắn vẫn toát ra vẻ phóng đãng.
Khí chất yêu nghiệt khá giống Tiêu Dương, nhưng lại khác biệt khá rõràng, nếu như nói Tiêu Dương khí chất như hồ ly, thì người này giống như con báo đang ẩn mình, giấu dưỡi vẻ lười biếng bên ngoài là sức mạnh hủy diệt và nguy hiểm.
Chàng trai trẻ tuổi này là con thứ hai của Lãnh Lân, em trai của Lãnh Tử Mặc - Lãnh Tử Duệ.
“Con đã nói mà, anh trai nhất định đến trước chúng ta, ngày giỗ của mẹ anh ấy làm sao có thể quên?”
Lãnh Tử Duệ nhìn bó hoa được đặt ngay ngắn trước mộ, ánh mắt nhanhchóng quan sát bốn phía, chú ý tới mấy cây cỏ dại vừa được làm sạchquanh mộ, hắn xoay đầu, nhìn về phía đường bên kia sườn núi.
Nhìn khắp nơi cũng đều không có bóng dáng quen thuộc của anh trai hắn.
Vừa rồi lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278124/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.