Vu Đồng cùng Lạc Tiểu Thiến liền cùng nhau xuống lầu.
“Xem ra, chúng ta rất nhanh sẽ bắt đầu công việc, mẹ cậu bên kia không sao chứ?”
“Hiện tại bệnh tình cũng đã ổn định lại, không có vấn đề gì!” Vu Đồngdừng bước lại ở ven đường, “Cậu vừa mới xuất viện, hay là về nhà nghỉngơi cho khỏe, mà nhớ di động luôn để mở nhé, có việc cần mình sẽ liênlạc với cậu.”
Hai người cùng đi đến bãi đỗ xe, tiểu Đinh đang đậu ở bãi đỗ xe, nhìn thấy hai người lập tức lái xe tới.
Lạc Tiểu Thiến giúp Vu Đồng mở cửa xe, sau đó liền hướng tiểu Đinhnói, “Phiền anh đưa Vu Đồng về nhà trước, tôi có chút chuyện, đi gần đây một chút!”
“Cậu đi một mình được không, hay để mình đi cùng cậu?” Vu Đồng đỡ lấy cửa xe.
“Là mình đi mua ít đồ, xong việc sẽ trở về nhà, mình ở rất gần đây!Mau về đi, thay mình chào dì nhé!” Lạc Tiểu Thiến cười đem cô đẩy vàobên trong xe rồi đóng chặt cửa xe.
Hai người vẫy tay từ biệt, tiểu Đinh đã đem xe chạy ra ngoài bãi đỗ xe.
Lạc Tiểu Thiến lấy kính mát trong bao ra đeo vào, đi ra bãi đỗ xe vàongân hàng ngoài cửa, lấy thẻ tín dụng trong ví tiền đưa vào máy ATM,điền mật mã rồi kiểm tra tài khoản, tài khoản hiện lên có 2000036. 8nguyên.
Tính tình của Lãnh Tử Mặc thật là nói một không hai, nói là ba trăm vạn, chính là ba trăm vạn.
Bởi vì hạn mức của thẻ tín dụng chỉ có thể chứa 100 vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278120/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.