“Mẹ kiếp! Nghĩ rằng tiền của ông đây dễ kiếm lắm sao, mau túm ả ta trở lại cho tôi!”
“Ngài đừng tức giận, mọi chuyện cứ để tôi lo liệu!” PhươngTrác cười cười với hắn rồi vội xoay người chạy ra cửa đuổi theo.
Chạy thẳng đến cầu thang, cô ta cười nói giữ chặt cánh tay Lạc Tiểu Thiến.
“Cô buông tôi ra!” Lạc Tiểu Thiến hất mạnh tay của ả ra.
“Lạc tiểu thư, cô đừng tức giận, Lý tổng uống hơi nhiều, trởlại tôi sẽ giải thích với ngài ấy!” Phương Trác vừa nói vừachạy theo cùng cô đi về phía cửa chính.
“Cô nói, lúc này đã trễ rồi, xe chạy về Bắc Kinh cũng khôngcòn, trời thì đang mưa to, cô còn có thể đi đâu,, hay là thế này đi, tôi đưa cô về khách sạn, đến sớm ngày mai, tôi cam đoan sẽhoàn đủ số lương ngày hôm nay vào tay cô, được chư ́?”
Bên ngoài có tiếng mưa rơi truyền vào, mới vừa rồi còn mưa nhỏ mà chẳng biết đã chuyển sang mưa to từ lúc nào.
Lạc Tiểu Thiến đi ra khỏi đại sảnh, nhìn trời mua, lông mày xinh xắn khẽ nhíu.
“Vừa rồi thật xin lỗi!” Phương Trác lần nữa đi đến bên cạnh cô, giơ tay ra hiệu cho tài xế đang chờ bên ngoài chạy xe đến. “Tôiđưa cô về khách sạn, cô cứ nghỉ ngơi cho tốt!”
Cô đang ở nơi đất khách, lạ nước lạ cái. Lạc Tiểu Thiến nhìn vẻ mặt chân thành của Phương Trác, cũng không từ chối nữa, dù sao cô ta cũng là phụ nữ, có thể làm gì cô chứ?
Lại nói, cô liều lĩnh bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278085/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.