“Có thể nhận được lời mời của ngài tôi cảm thấy thật vinh hạnh,nhưng, cũng đã trễ rồi, sau này có cơ hội rồi hãy nói sau nhé!” Lạc Tiểu Thiến khéo léo từ chối.
“Cũng tốt!” Thiệu tổng cũng không kiên trì nữa, lập tức phái xe của công ty, đưa hai người trở về nội thành.
Xét thấy thời gian cũng đã muộn, mà ở khu ngoại thành này sợrằng cũng chẳng bắt được xe, nên Lạc Tiểu Thiến cũng không quayvề biệt thự bên hồ, mà trực tiếp trở lại Thế Giới Thành.
Cả ngày hôm nay ngồi trên xe suốt mấy tiếng đồng hồ, lại phải ởngoài sau khán đài chờ đến lượt biểu diễn, nên cô đã sớm mệtđến mức không thể chịu nỗi.
Bất quá, nghĩ đến việc có thể kiếm được tiền ngay, cô vẫn không nhịn được mà phát ra âm thanh hưng phấn.
Mở cửa phòng ra, cô rất tự nhiên đi vào nhà bếp tìm đồ ăn, nămtiếng trước cô cũng đã ăn một hộp cơm, nhưng cũng đã qua bốnnăm tiếng rồi, nên bây giờ cô đang cảm thấy rất đói bụng.
Kéo tủ lạnh ra, tìm được sữa tươi cùng bánh bích quy, cô tiện tay rótsữa tươi vào trong ly, bỏ vào lò vi sóng hâm lại, khóe mắt lại bắt gặp một hộp đồ điện hình vuông được đặt trong một góc bếp.
Cô nghi ngờ cắn cái bánh một cái rồi bước tới gần, mở nắphộp ra, liền thấy ở bên trong có một chiếc máy bằng thép đangnằm chỉnh tề, lại là một cái máy rửa chén tự động.
“Xa xỉ!”
Lạc Tiểu Thiến khinh bỉ một tiếng, xoay người đi tới lò vi sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278079/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.