“Là em!” Lãnh Tử Mặc nói.
“Cái gì?” Lạc Tiểu Thiến ngẩn ra.
Nhìn cô đỏ mặt đến tận tai, anh nhẹ mở miệng, “Là em thoát y phục của tôi.”
Cô?!
Lạc Tiểu Thiến cứng đờ cả người.
Đêm qua, hình như….cô ở trong thang máy cầu anh hôn cô, sau đó…..anh ôm cô lên xe, lại sau đó…
Lạc Tiểu Thiến vặn vẹo chăn trên tay đến nóng cả lên.
Những lời hai người nói tuy rằng cô không nhớ rõ, nhưng đại khái cô cũng nhớ được, tất nhiên cũng nhớ được cô ôm lấy anh không buông, còn có ánh đèn thoáng hiện lên trước mắt.
Bọn họ, hôm qua ở trên xe, cái đó…….
Hơn nữa, là cô chủ động.
Ngoài anh ta, còn có tài xế…
Trời ạ, cô thật không dám nghĩ!
“Nói bậy, tôi không có!” Lạc Tiểu Thiến không chịu nhận, dứt khoát phủnhận, nhanh chóng dùng chăn bọc lấy thân, bộ dáng như con mèo đến bêngiường, muốn chạy.
Đồng thời thề ở trong lòng, về sau tuyệt đối không uống nửa giọt rượu.
Say rượu làm loạn, quả nhiên là không sai!
Lãnh Tử Mặc trần như nhộng hướng về phía Lạc Tiểu Thiến ở phòng tắm,nhanh nhẹn xuống giường, bước tới, đem tay giữ chặt cửa phòng tắm trướcmặt cô, “Mang đồ lót và áo sơ mi đến đây, áo khoác với quần để ở giường, buổi chiều tôi còn có cuộc họp, nhớ chọn một chiếc cravat phù hợp!”
Cô không phải người hầu của anh ta, sao lại phải hầu hạ anh?
“Dựa vào đâu anh tắm trước!” Cô xoay người, dùng thân thể ngăn ở cửa phòng tắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277938/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.