Không dám chậm trễ, Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng lấy điện thoại từ ba lô ra, muốn gọi cho Lãnh Tử Mặc lần nữa.
Soạt!
Cốc nước trái cây trong tay Hứa Hạ đột nhiên nghiêng, nước trái cây từtrong ly đổ ra, nháy mắt làm ướt hết người Lạc Tiểu Thiến, điện thoạicủa cô lại càng không may mắn tránh khỏi.
Lạc Tiểu Thiến vội vàng lấy khăn tay lau điện thoại, kết quả màn hình điện thoại dị động sáng lên 2 lần rồi đen thui.
Đối diện, Hứa Hạ đã đứng dậy, bắt lấy cánh tay của Thẩm Tâm Di đi qua cô, “Thẩm Tâm Di, cô là cố ý đúng không?”
Thẩm Tâm Di quay mặt, nhíu mày nhìn điện thoại di động của Lạc TiểuThiến, lấy ví tiền ra, bỏ một sấp tiền mặt trên bàn, “Điện thoại di động này đúng là đồ bỏ đi, không thể dùng, với số tiền này, cô mua cái mớiđi!”
“Đứng lại!” Lạc Tiểu Thiến đứng dậy.
Thẩm Tâm Di cười lạnh một cái, “Thế nào, ngại ít, không sao, tôi vẫn còn!”
Lạc Tiểu Thiến xoay người đem tiền mặt ném về phía ngực cô ta, trầm giọng nói, “Nhận lỗi với tôi!”
“Nhận lỗi?” Thẩm Tâm Di xoay người, “Cô không thấy cô có chút quá trớn rồi sao?”
Hứa Hạ gầm lên thanh âm giận dữ, “Thẩm Tâm Di, cô có biết đạo lý không vậy?”
“Vậy để cho mọi người cùng phân xử.” Thẩm Tâm Di khinh thường giơ lênkhóe môi, “Tôi cũng không phải cố ý, tiền cũng bồi thường cho cô, rốtcuộc là tôi không hiểu đạo lý hay là các cô?”
Trong nhà ăn, học viên cùng nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277922/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.