Chương trước
Chương sau
“ Thật à” Triệu Minh hưng phấn hỏi
“ Thật , khí tức sinh mệnh nó tỏa ra rất nồng đậm! Nó đang trốn trong cái xác kia, kí chủ chỉ cần dùng hỏa diễm đốt là nó sẽ lộ nguyên hình” Lisa chậm rãi nhắc nhở
“ Uhm” Triệu minh gật đầu đồng ý
Phải biết nếu không có Lisa hắn chắn chắn sẽ bỏ qua dị mộc, bởi vì hắn không ngờ được dị Mộc lại gian xảo đến như vậy, nó lại trốn trong cái xác. Một ngọn lửa không màu xuất hiện trên tay Triệu Minh nhanh chóng đem cái xác kia hoàn toàn tiêu hủy lộ ra một thân dây leo màu xanh lục điên cuồng bỏ trốn. Nhưng nó đã bị Hư Vô Thôn Viêm chế trụ.
“ Ký chủ ! Đây là Sinh Mệnh Huyền Mộc, một loại dị mộc xếp thứ 5 trên dị mộc bảng. Ký chủ người thật là vận khí nghịch thiên rồi” Lisa vui mừng nói
Nghe đến tên của Dị mộc này,Triệu Minh cũng đã đoán được tác dụng của nó. Mộc thuộc tính và thủy thuộc tính đều là những thứ có công dụng trị liệu rồi. Huống chi đây lại còn là dị mộc, mà lại là loại dị mộc mang thêm chữ “Sinh mệnh” đủ biết công dụng chữa trị nó bá đạo đến mức nào. Tên Mặc Bo Bo kia là minh chứng tốt nhất cho sự lợi hại của nó.
Nhanh chóng đem dị Mộc luyện hóa, đáng tiếc lúc nãy vì quá kích động nên hắn quên dùng Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết thôn phệ Mặc Bo Bo, dù sao hắn nhưng vẫn là cường giả Linh Tông a
“ Ký chủ đừng tiếc nuối, dù ký chủ có thôn phệ tên kia cũng không thể tăng tiến thêm tu vi được nữa, chỉ có được ký ức, cùng kinh nghiệm chiến đấu của hắn thôi” Nhìn bộ dạng tiếc nuối của hắn, Lisa an ủi
“ Tại sao a?” Triệu Minh ngạc nhiên hỏi
“ Điều này cũng trách vận may của ký chủ, đúng là trong cái may nó có cái xui. Công pháp Hỗn độn thôn thiên quyết nó gắn liền với thần thú Thao Thiết trong cơ thể ký chủ. Mà con thao thiết này sau khi liên tục được ký chủ cho ăn thiên địa dị vật cấp cao, nó đã trở nên kén ăn, thi thể linh tu và ma thú nó đã cho ra rìa” âm thanh Lisa chậm rãi giải thích
Nghe xong, Triệu Minh cũng đành cười khổ. Gần đây vận khí hắn thật sự quá tốt liên tục đạt được thiên địa dị vật nên đem Thao thiết nuôi thành nên tính cách này. Nghĩ cũng phải, nếu ngươi được ngày ngày ăn sơn hào hải vị, sống xa hoa, sang trọng. Sau đó lại có người đến đưa cho ngươi chén cơm nguội và rủ ngươi đi ra nhà tranh mà ở, liệu ngươi có đồng ý?
Hai tiếng đồng hồ trôi qua, sau khi đem Sinh Mệnh Huyền Mộc luyện hóa, tu vi Triệu Minh lại tiếp tục đột phá từ Linh Tôn sơ kỳ đạt đến Linh Tôn Trung kỳ. Theo tu vi từ Linh Tôn trở về sau, tốc độ tăng của tu vi hắn trở nên chậm lại. Xòe bàn tay ra , Sinh mệnh huyền mộc với hình dạng một sợi dây leo xuất hiện trên tay hắn. Đem tru tiên kiếm phóng lên bầu trời, một con ma thú hệ chim bị xuyên thủng bụng rơi xuống nằm thoi thóp. Vận dụng Sinh mệnh huyền mộc nhanh chóng chữa thương cho nó, chỉ thấy vô số dây leo dầy đặt ẩn ẩn nồng đậm khí tức sinh mệnh thoát ra từ tay hắn đem con ma thú kia bao phủ thành một quả trứng. Không bao lâu,con ma thú đang thoi thóp lúc nãy phá vỏ mà ra, sinh long hoạt hổ nhanh chóng bay trốn về phía bầu trời. Nó thầm mắng tên điên này rảnh rỗi sinh nông nỗi đem nó đâm đến gần chết rồi cho nó sống lại.
Thi triển ngự kiếm thuật phi hành về gia tộc. Đến nơi hắn, mới hay tin Triệu Đức Anh bị cũng bị phản phệ. Nửa đêm hắn lẻn vào phòng của cha hắn, lúc này cha hắn đang hôn mê. Triệu Minh nhìn thật kỹ người phụ thân tiện nghi này. Bao năm qua, hắn nhưng không ngừng nghĩ, tìm kiếm thiên tài địa bảo đem về cho hắn tu luyện mong có thể cải thiện thiên phú của Triệu Minh nhưng đều vô dụng. Thậm chí vì tranh giành một tiên phẩm mà bị thụ thương đến nỗi tu vi không thể nào tiến cảnh Linh Tông. Nhưng hắn không vì nhi tử mình thiên phú kém mà ghét bỏ. Mà nghĩ cũng phải Triệu Đức Anh cả đời một vợ và chỉ có một mình Triệu Minh là nhi tử, nếu ghét Triệu Minh thì hắn thương ai bây giờ. Tuy vậy, suy đến cho cùng Triệu Đức Anh cũng là một người cha tốt, một người chồng lý tưởng. Sinh mệnh huyền mộc chậm rãi đem thương tích của Triệu Đức Anh chữa trị. Sau khi thương thế đã được Sinh Mệnh Huyền Mộc chữa trị hầu như triệt để cả thương mới lẫn thương cũ. Triệu Minh nhanh chóng rời đi, hắn vẫn không muốn cho phụ thân hắn biết hắn có chứa dị mộc, mắc công lại phải giải thích, không may có kẽ hở sẽ không tốt.
Trở về phòng, đã thấy mẫu thân ngồi đó, hắn đã chuẩn bị tâm lý để giải thích và cũng không quên bịa trước lý do để che giấu. Nhưng rất bất ngờ mẫu thân hắn cũng không hỏi hắn đi đâu bây giờ mới trở về, vì sao thực lực lại tăng lên nhanh như vậy. Chỉ đơn giản là vui mừng vì hắn đã lột xác, từ một người bình thường trở thành thiên tài của gia tộc. Hắn cũng không biết tại sao nàng lại như vậy, nên cũng tặc lưỡi mà cho qua.
Rời phòng, thì một thiếu nữ nhanh như điện chạy tới nắm tay hắn cười hì hì. Nàng là tiểu Nguyệt, theo thời gian trôi qua Lý Minh Nguyệt ngày càng xinh đẹp, vóc người cũng ngày càng trở nên ma mị.
“ Triệu Minh ca ca! Truyện của huynh muội đã đọc xong rồi, đọc càng ngày càng cuốn, nhưng mấy tập đầu bị sai chính tả hơi nhiều. Chừng nào huynh ra tập mới cho muôi a” Nàng nhìn Triệu Minh tràn đầy mong đợi
“ Muội thích là được, mấy chương đầu huynh viết hơi ẩu nên sai chính tả, thấy muội thích như vậy, huynh sẽ viết thêm nữa” Triệu Minh xoa đầu nàng chìu chuộng.
Kiếp trước Triệu Minh trong nhà có một đứa em gái, hắn cưng chìu nàng vô cùng. Sau khi xuyên qua đây thấy được tiểu Nguyệt dễ thương, hồn nhiên, trong sáng nên hắn đem nàng coi như muội muội.
“ Nhớ đừng sai chính tả nữa đấy” Tiểu Nguyệt tinh ranh nhìn hắn
“ Biết rồi! Yên tâm khổ quá, thế ta viết cực khổ như vậy muội không thưởng cho huynh cái gì à” Triệu Mình cười cười nói
Vừa dứt lời, hắn cảm giác một vật gì đó vô cùng mềm mại, ẩm ướt khẽ chạm vào má hắn
“ Thưởng cho huynh” Hôn xong Lý Minh Nguyệt cúi đầu, đỏ mặt nhanh chóng hướng về phòng mình mà chạy
Vừa bị tập kích bất ngờ, triệu Minh chỉ biết cười khổ
“ Nha đầu này”
Ba tháng sau, trong gia tộc truyền ra một tin động trời, đại thiếu gia con trai của tộc trưởng, trong vòng ba tháng tu vi từ Linh sư một đường tiến thẳng đến Linh Tướng đỉnh phong, mà tin tức này nhanh chóng được truyền đi khắp nơi trong An Lạc Thành. Khiến cho tam đại gia tộc khác vô cùng kiên dè.

Qua tình báo biết, sở dĩ trước đây vẫn mãi ở Linh sư không thể đột phá vì đan điền của hắn không giống người thường mà vô cùng đặc biệt. Nó sẽ tích tụ tu vi không ngừng nghỉ đến khi đan điền hoàn toàn lắp đầy thì sẽ liên tiếp đột phá hai đại cảnh giới.
Tin tức này dù đã được nội bộ Triệu Gia một mực giấu giếm nhưng rốt cuộc cũng được truyền ra, mà nó lại khiến cho biết bao nhiêu thiên tài đạo tâm bất ổn.
Cuối cùng lấy danh hiệu “ Tuổi trẻ truyền kỳ” gán cho Triệu Minh mà kết thúc. Và tất nhiên tất cả mọi chuyện này đều do Triệu Minh sắp đặt ngoại trừ cái danh hiệu kia.
Khi đó hắn đã suy nghĩ rất lâu, nếu trong một ngày bộc lộ tu vi Linh tướng đỉnh phong sẽ khiến mọi người hoài nghi, mà hắn cũng lười giải thích nên mới có cái sáo lộ này.
Nhưng ngoài dự kiến của hắn, trong một chuyến đi đến An Lạc Thành, Tông chủ của Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông nghe được tin đồn này. Nàng tìm đến Triệu Gia ngỏ lời muốn thu hắn làm đệ tử thân truyền. Và thế là hắn phải tạm thời chia tay gia đinh, muội muội hời của hắn, theo nàng trở về tông môn.
Thật ra Triệu Minh lúc đầu hay tin, trong lòng vốn không muốn vì hắn nghĩ hắn đã có hệ thống là đủ, cần gì phải bái sư, lại vơi ra một sư phụ hời nữa cho phiền phức. Nhưng sau khi chứng kiến dung nhan của vị tông chủ này, hắn đã trở mặt ba trăm sáu mươi độ..
Vì sao ư? Đến đây mà không đoán được thì không biết nên nói gì đây nữa.
Chính xác, vì nàng quá đẹp, đẹp đến nỗi làm hắn thần hồn điên đảo. Nàng tên Yến Như Sương
Từ xa chỉ thấy nàng dáng người thon thả, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, thân được khoác bởi một bộ trường bào rộng rãi nhưng vẫn không thể che giấu đi thân hình ma quỷ ẩn bên trong nó.
Trên trường bào màu tử sắc phối thêm kim văn càng làm nàng thêm lộng lẫy, đầu đội Cửu Khúc Tử Kim Quan, tay cầm trường kiếm trên đó khảm nạm vô số bảo thạch, đá quý
Da thịt trắng nõn,dung nhan hoàn mỹ. Nhất là trên người toát ra khí tức cao quý thần thánh, khiến cho người ta nhịn không được mà sinh ra cảm giác cam tâm thần phục.
Nhìn hình dáng này lại thêm tu vi Linh Đế, càng làm cho Triệu Minh nhớ đến một nữ nhân mà hắn vô cùng yêu thích nhưng cũng tràn đầy thương tiếc cho kết cục bi thảm của nữ nhân này, nàng là giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông. Nhưng khác với Bỉ Bỉ Đông tay cầm quyền trượng, còn Yến Như Sương thì tay cầm trường kiếm.
Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông là một tông môn ở trung tâm Hỗn Độn Đại Lục, nó tọa lạc trên một ngọn núi tên là Lưu Thủy trung hỗn độn đại lục nơi đây phong cảnh như chốn bồng lai, bốn bề linh khí vờn quanh, càng lên cao, nồng độ linh khí càng thêm nồng đậm, mà nồng độ linh khí càng đậm thì tu luyện càng thêm hiệu quả.
Và tất nhiên đỉnh núi là nơi mà tông chủ Yến Như Sương chúng ta chiếm hữu. Đệ tử tông môn được chia làm 2 loại ngoại viện và nội viện.
Ngoại viên là dành cho các tân đệ tử mới nhập môn. Nội viện thì chứa chấp những thiên tài, yêu nghiệt thiên phú hơn người và họ cũng là những đối tượng mà tông môn trọng điểm bồi dưỡng.
Mà những người này đều là nhân vật đứng đầu của ngoại viện, thông qua khảo hạch mà tiến vào. Đây là quy tắc truyền đời mà tông môn lập ra
Nhưng hôm nay đặc biệt, có một tên đi cửa sau mà còn đi đường đường, chính chính tiến vào Nội viện.
Tên này chính là Triệu Minh, sau ba ngày ôm eo sư phụ, cuối cùng hắn cũng đã đến. Hắn thầm mắng, tại sao nhà hắn và nơi đây lại gần như vậy.
Vì có chuyện hệ trọng nên Yến Như Sương bỏ hắn dưới chân núi, sau đó đưa cho hắn một tấm lệnh bài màu kim sắc, phía trên còn khắc một chữ "sương" biểu hắn tự mình đi lên.
Còn nàng thì một đường bay thẳng lên đỉnh núi. Quy định nơi đây là cấm phi hành, nhưng nàng là tông chủ nên ngoại lệ.
Bây giờ hắn phải lê phải lếch cái thân hắn từ dưới chân núi mà đi lên. Vừa đi vừa suy nghĩ, tại sao sư phụ không đem ta bay lên luôn, chẳng phải tiện hơn không?. Đang yên đang lành cứ thích hành người mới sống được hay sao á?
Trong cái khó ló cái khôn, một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn. Nơi này cấm phi hành, nhưng đâu cấm dùng thân pháp để di chuyển. Phượng vũ sáu ảnh của ta cũng không phải để trưng.
Thi triển phượng vũ sáu ảnh, nhanh như thiểm điện rất nhanh hắn đã biến mất tại chỗ, tầng tầng hư ảnh dính liền với nhau vô cùng quỷ dị hiện ra phút chốc hắn đã đến trước lối vào Nội Viện.
Xoay đầu nhìn về phía dưới hắn thở dài" kẻ thành công là kẻ biết tìm cho mình một lối đi riêng"

Mà một mực quan sát Triệu Minh nãy giờ, hai lão già đồng loạt thốt lên kinh ngạc
" Hảo thân pháp a"
Tạm thời bỏ qua Triệu Minh một lát, ở đỉnh núi Lưu Thủy, trong một tòa cung điện màu ngọc bích. Thiếu nữ đang ngồi xếp bằng tu luyện, đối diện lần lượt là Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão của Lưu Thủy Vô Tình Kiếm tông đang chăm chú nhìn nàng, trên gương mặt hiện ra nhiều phần lo lắng. Bỗng nhiên một không gian ba động xuất hiện, từ trong không gian bước ra một nữ tử, nàng tỏa ra một khí chất cao quý đến cực điểm. Mà nhìn thấy nữ tử này lần lượt cả hai người Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão liên ngồi dậy tiến đến cung kính
" Tông chủ , ngày đã về"
" Uhm Uyển Nhi nó vẫn không thể đột phá sao?" Yến Như Sương nhẹ giọng hỏi
Đại trưởng lão lắc đầu, thở dài nghiêm túc nói
" Sau lần nó từ Ma Thú Đại Sâm Lâm trở về, không biết xảy ra chuyện gì. Hàng ngày tu luyện không thể tập trung, dù đã tiếp cận đến Linh Hoàng nhưng không sao đột phá được. Cứ hễ đến thời khắc mấu chốt, nàng lại sinh ra tâm ma từ đó mà đột phá thất bại"
Yến Như Sương gật đầu, đều này nàng cũng đã biết, nhưng không nghĩ nó lại nghiêm trọng đến như vậy. Nàng đã nhiều lần dò hỏi, nhưng Uyển Nhi nó một mực che giấu.
Nàng chỉ biết khi tâm ma quấy nhiễu, khuôn mặt của Thượng Quan Uyển Nhi ửng đỏ lên, miệng không ngừng nghiến răng nghiến lợi mà chửi rủa một người nào đó.
" Lại thất bại, khốn nạn thật! Tên khốn đó vậy mà làm ta sinh ra tâm ma" Thượng Quan Uyển Nhi hai bàn tay nắm chặt, lại chửi. Cũng không biết đây là lần thứ bao nhiêu nàng chửi hắn. Mỗi lần đột phá thất bại nàng lại chửi, chửi cho tên kia gặp xui xẻo ở đâu đó mà chết phức đi.
" Hắc Xì, moẹ đứa nào chửi ông" Triệu minh tức giận. Ba tháng nay, hắn cứ liên tục hắt hơi. Đang ăn cũng hắt hơi, đang ngủ cũng ngon cũng bị hắc hơi làm cho thức giấc. Triệu Minh thề nếu biết được đứa nào rủa hắn, hắn sẽ hảo hảo cho hắn đẹp mặt.
Chuẩn bị đi vào nội môn thì, một âm Thanh vang lên
" Đứng lại, người phương nào đến mau chóng trở về, hiện tại vẫn chưa đến thời gian khảo hạch"
Ngước đầu lên nhìn, thì thấy một lão già , xiên một bộ đạo bào, trông cũng khá là tiên phong đạo cốt. Lão ta hay tay chắp đít, nhìn lên trời ra vẻ cao nhân.
" Ta là đệ tử thân truyền đệ tử của Yến Như Sương Tông chủ, phụng mệnh sư phụ tiến vào nội viện" Triệu Minh dõng dạc hô lớn, tránh phiền phức phát sinh. Hắn cũng lười dấu diếm mất công tốn thời gian của hắn.
" Nực cười, từ bao giờ tông chủ lại thu thêm một đồ đệ, ngươi đến từ đâu thì hãy về đấy. Nếu không...Hừ... Đừng trách lão phu ra tay tàn nhẫn" Lão gia hăm doạ
Nghe lão già kia nói, hắn mới biết được hắn còn có một vị sư tỷ đi. Hắn bay lên đứng ngang hàng với lão ta cho đỡ mỏi cổ rồi cười cười nói:
" Khi xưa chưa có, không có nghĩa bây giờ không có" Dứt lời hắn vứt cho Lão già tấm lên bài
Trong lòng hoài nghi nhưng vẫn giơ tay chụp lấy tấm lên bài nhìn xem. Chỉ thấy đúng là lệnh bài của tông chủ. Hắn nhìn Triệu Minh rồi lại nhìn tấm lệnh bài sao đó hỏi
" Tiểu tử ngươi từ đâu có được tấm lệnh bài này"
Triệu Minh bó tay! Thầm nghĩ tên này đầu óc chẳng lẽ có vấn đề. Vừa rồi chẳng phải mình vừa nói sư phụ mình là Yến Như Sương hay sao? Nhưng hắn cũng đáp lời, dù sao cũng là băng nhà, làm quá cũng không tốt
" Là tông chủ đưa cho ta, bảo khi ta gặp được một lão già chặn cửa thì cầm lệnh bài mà chọi vào mặt hắn sẽ được cho qua"
" Tông chủ thật nói như vậy" Lão già sắc mặt đen lại, hoài nghi hỏi
" Thật đến không thể thật hơn" Triệu Minh khẳng định như đinh đóng vào cây cột.
" Được, vậy ngươi theo ta vào đi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.