"Đại ca, chỗ này không sai!" Thiết Huyết Lão Nhân nhìn quan cảnh xung quanh sau đó thông báo
Minh Không Lão Quỷ gật gật đầu, vị trí này theo như Trương Liêu nói thì chính là nơi kẻ thù sẽ dừng chân.
Vì thế bố trí Nam Hán Sát Thần Trận nơi này là hợp lý nhất, có thể một mẻ hốt gọn tất cả.
Nghĩ là làm, Minh Không Lão Quái lấy từ trong người ra tám cái lá cờ.
Trên mỗi lá cờ có thêu tám cái đầu lâu xương chéo.
Nhắm về bốn phương tám hướng, trên tay Minh Không Lão Quái tám lá cờ đồng loạt bay ra.
Ngay lập tức bán kính một ngàn dặm xung quanh nơi này xuất hiện vô số trận văn mờ ảo, Minh Không Lão Quái đi đến trung tâm trận địa, một chưởng mạnh mẽ bắn ra.
" Ầm" Mặt đất thủng thành một lỗ lớn.
Gật đầu hài lòng, Minh Không Lão Quái lấy ra một chiếc xương trắng, đây là chiếc xương lão lấy từ trong thi thể của tổ tiên mình.
Bởi vì để thi triển Nam Hán Sát Thần Trận thì phải cần có nhục thể của Hoằng Thiên Vũ Đế Quân mới có thể bố trận.
Năm xưa Hoằng Thiên Vũ Đế Quân là dùng máu của mình, nhưng hiện tại thì khác, ông ta đã không còn. Vì thế Minh Không Lão Quái chỉ đành đem xương cốt của ông ta dùng tạm.
Phải biết trận này uy lực cực lớn, nếu không phải muốn một mẻ hốt gọn Triệu Minh thì lão ta cũng chẳng dám đem ra dùng.
Lặng lẽ đem xương cốt chôn xuống, sau đó Minh Không Lão Quái lại tiếp tục công việc.
Mất tận ba khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-tai-tu-chan-gioi/1033046/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.