Chương trước
Chương sau
"Chỉ cần 12 vị nữ tử này trở về Lạc Việt, thì đẳng cấp thế giới của chúng ta sẽ tự động tăng lên. Tìm được càng nhiều khí thì đẳng cấp nó càng cao.
Chúng ta sẽ chẳng phải phi thân làm gì cho nguy hiểm, mà cứ ở yên tại chỗ, Lạc Việt Thế Giới của chúng ta sẽ tự động phi thăng và đó chính là con đường an toàn nhất để trở về Thần Giới."
"Vậy chúng ta phải đi đâu mới có thể tìm được 12 vị khí vận chi nữ này? Hơn nữa làm cách nào chúng ta có thể nhận dạng ra được họ?" Hoàng Thiên Đức một bên đăm chiêu, đặt ra câu hỏi.
Triệu Minh lắc đầu,
" 12 khí vận chi nữ này hiện tại vẫn chưa xuất hiện. Nhưng các ngươi yên tâm, chỉ cần họ xuất hiện ta sẽ lập tức cảm ứng được."
Hoàng Thiên Đức gật đầu, hắn cũng không dám hỏi Triệu Minh bằng cách nào biết được. Đối với hắn chỉ cần Triệu Minh có thể mang bọn họ trở về Thần Giới là được.
Nhưng bỗng nhiên hắn phát hiện ra vấn đề không đúng, nên lại hỏi tiếp,
"Nhưng Đại nhân, hiện tại thế giới này đã bị phong ấn, lỡ mà khí vận chi nữ xuất hiện ở một thế giới khác thì làm sau chúng ta có thể rời đi mà tìm họ?"
" Hoàng Đảo Chủ, câu hỏi của ngươi rất hay?" Triệu Minh mỉm cười tán thưởng, sau đó hắn lấy từ trong người ra một vật, chỉ thấy vật này có hình dáng giống như một chiếc cửa, bên trong cánh cửa là một vòng xoáy không gian đang không ngừng lưu động.
Lập tức ánh mắt toàn trường đã bị vật thể trên tay Triệu Minh thu hút.
" Đây là?..."
" Đây là Thông Hành Giới, nó có thể giải quyết vấn đề mà Hoàng Đảo Chủ lo lắng. Chỉ cần ta cảm ứng được vị trí của khí vận chi nữ, thì chúng ta sẽ có thể thông qua nó mà đến được nơi cần đến"
" Đại nhân! Lão thân hiện tại cũng có một nghi vấn mong ngài giải đáp?" Bà Lão đang đứng bên cạnh Hoàng Thiên Đức lúc này cũng đặt câu hỏi.
"Trường Đảo Chủ có gì cứ nói, nếu ta biết ta sẽ tuyệt không che giấu" Triệu Minh mỉm cười hoá ái trả lời, đối với hai vợ chồng Hoàng Thiên Đức, Triệu Minh nhưng rất tin tưởng và kính trọng.
Họ nhưng lúc hắn còn chưa có bày ra thực lực đã không ngần ngại mà ra tay giúp đỡ, hơn nữa mối quan hệ của hai vị đảo chủ và Nhân Ngư Nhất Tộc lại mật thiết đến như vậy nên hai người rất đáng để hắn xem là thân tín.
Còn về những người còn lại bao gồm cả Sùng Hạo, tuy trước mặt hắn hiện tại là quy thuận, nhưng Triệu Minh vẫn phải đề phòng cho chắc. Vì không biết trong bụng những kẻ này đang nghĩ điều gì, hắn nhưng không tin là những kẻ này lại dễ dàng đứng về phe hắn như thế.
Mà lúc này bà lão kia cũng đã lên tiếng
" Đại nhân, theo như ngài nói, thì 12 cái Lạc Cốt này chính là nguyên nhân khiến cho những vị nữ tử kia trở thành 12 Khí Vận Chi Nữ."
" Nhưng ta vẫn không hiểu tại sao cả 12 cái xương đều chọn là 12 nữ tử để nhập vào mà lại không có một nam nhân nào cả. Vả lại có Khí Vận Chi Nữ thì chẳng lẽ lại không có Khí Vận Chi Tử hay sao?"
Mọi người xung quanh thấy bà lão hỏi câu hỏi như thế này thì âm thầm gật đầu, vì trong lòng bọn họ cũng có nghi vấn như thế.
" Trường Đảo Chủ hỏi rất đúng trọng tâm, ta dự định sau này mới thảo luận với mọi người về vấn đề này, nhưng hôm nay Trường Đảo Chủ đã hỏi như thế thì ta sẽ phổ cập luôn cho mọi người biết một chút về cái gì gọi là khí vận.
Khí vận chia làm nhiều loại, tùy theo quy mô rộng lớn mà khí vận sẽ nhiều hoặc ít.
Có câu: Thuận Thiên Giả Tồn, Nghịch Thiên Giả Vong.
Ví dụ ở quy mô một thế giới, thì kẻ được thừa hưởng khí vận sẽ được gọi là Thiên Đạo Chi Tử, có bao nhiêu thế giới thì sẽ có bấy nhiêu Thiên Đạo Chi Tử.
Những kẻ này chỉ được ưu ái khi họ ở trong thế giới có Thiên Đạo của họ mà thôi.
Nếu ra ngoài phạm vi thế giới đang sống thì vẫn sẽ bị đập chết như thường.Và những người này đa phần là những Thuận Thiên Giả, tức là tuân theo thiên đạo mà tu hành. Loại khí vận này là thấp bé nhất.
Trái lại với Thuận Thiên Giả là Nghịch Thiên Giả. Những kẻ này là những kẻ đáng khâm phục nhất. Họ chính là kiểu người đi lên bằng chính thực lực của mình, không bị vận mệnh chi phối.
Nghịch Thiên Giả không được Thiên Đạo của thế giới ủng hộ, nên chẳng có khí vận gia thân, đôi khi còn bị Thiên Đạo dùng mọi cách để đàn áp, làm khó thậm chí là tiêu diệt.
Nhưng với ý chí kiên cường, trái tim kiên định họ đã từng bước từng bước mà vượt lên, thậm chí có người còn đem đứa con của Thiên Đạo hay Thuận Thiên Giả mà giết chết.
Loại thứ hai đó chính là khí vận chi tử, loại này cao cấp nhất.
Bình thường thì mỗi vũ trụ chỉ có duy nhất một Khí Vận Chi Tử. Điển hình là Lạc Long Quân, khi ấy ngài ta chính là khi vận chi tử đầu tiên mà vũ trụ này chọn lựa.
Sẽ không thể xuất hiện Khí Vận Chi Tử thứ hai nếu Khí Vận Chi Tử đầu tiên vẫn còn tồn tại.
Khí Vận Chi Tử được sinh ra khi vũ trụ này cảm nhận được một nguy cơ nào đó.
Nó tạo ra Khí Vận Chi Tử nhầm để thay nó trừ đi mối nguy cơ này.
Còn về Khí Vận Chi Nữ cũng là một Khí Vận Chi Tử mà thôi.
Trong trường hợp của này thì nó đặc biệt hơn.
Giới Linh chúng ta lại chính là kẻ quản lý khí vận của vũ trụ.
Theo quy tắc nó chỉ trao khí vận vũ trụ này cho một người.
Nhưng nó đã bị Vũ Thiên Đại Thế Giới can thiệp. Họ muốn kẻ được trao khí vận thuộc về người của họ.
Họ vô cùng ích kỷ, mặt cho sự tồn vong của vũ trụ mà kéo binh xuống cướp lấy.
Cuối cùng là đánh cho bay mất 12 cái xương của Lạc Điểu, mà 12 cái xương này lại sở hữu nguồn khí vận vô cùng lớn. Vô tình tạo ra 12 Khí Vận Chi Nữ như hiện tại.
Điều này dẫn đến sự hỗn loạn về mặt thời vận của các thế lực trong dòng chảy thời gian. Có những thế lực vốn dĩ chưa nên xuất hiện thì nó lại xuất hiện, và những thế lực lẽ ra đã nên biến mất thì lại tồn tại một cách lạ thường.
Ban đầu bọn người Vũ Thiên Đại Tiên Giới vốn là định cướp đi 12 cái xương này đem về thế giới của họ.
Nhưng không ngờ 12 cái xương này lại bay mất. Nên họ đã ra về tay không, khí vận thì không tìm được, ngược lại còn phải chịu sự trừng phạt đến từ vũ trụ.
Kết cục là không lâu sau, Vũ Thiên Đại Tiên Giới một trong hai Đại Thế Giới đã bị vị Thần Tối Cao của Vũ Trụ xoá xổ.
Còn việc vì sao 12 cái xương kia lại nhập vào 12 vị nữ tử mà không nhập vào nam tử. Điều này cũng dễ giải thích, Lạc Điểu là một chim mái, nên bộ phận trên cơ thế của nó chỉ có thể cho nữ tử sử dụng mà nam tử thì không thể"
Triệu Minh vừa dứt lời, đám người bên dưới đầu óc như cộng thêm ra một cái. Bọn họ chỉ là người của hạ giới thấp kém, có bao giờ được nghe nói đến nhưng điều này.
Triệu Minh lúc này như một vị lãnh tụ giản dị, gần gũi khai sáng cho họ biết những kiến thức mà nếu như không tận tai nghe mắt thấy thì cho họ có sống cả đời cũng giống như một con ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Vô hình dung hình ảnh Triệu Minh trong mắt họ đã trở nâng thêm một tầng cao mới.
Ngay cả Nữ Hoàng vốn kiến thức tinh thông cũng phải khâm phục trước sự hiểu biết này của hắn. Nàng lúc này đã nhìn về Triệu Minh bằng một con mắt khác.
" Đại Nhân, chúng ta hiện tại nên làm gì tiếp theo " Sùng Hạo giọng điệu cung kính hỏi.
" Bước tiếp theo à", Triệu Minh hai mắt híp lại, sát ý bắt đầu nổi lên, lạnh lùng cất tiếng,
" Tất nhiên là loại trừ nội gián"
"Ý đại nhân là..."
Triệu Minh gật đầu, " Đông Hải có Hán Linh Nhất Tộc, Lục Địa có bọn Săn Lùng Điện. Bọn này chính là tàn dư không thoát kịp sau trận Thần Chiến khi ấy. Nếu chúng ta muốn an tâm đánh ra ngoài, thì những hậu hoạn này nhất định phải diệt trừ"
Đưa ánh mắt nhìn về Hoàng Thiên Đức, Triệu Minh hỏi,
" Hoàng Đảo Chủ, các ngươi đời đời cùng bọn Hán Linh Nhất Tộc đối chiến, vậy chắc là nắm rõ bọn chúng nhất, thế thì bọn này nội tình thế nào?"
" Bọn này ban đầu trong tộc có đến 6 Cực Hạn Linh Thần. Nhưng sau khi bị Đại Nhân giết mất 3 tên thì hiện tại bọn chúng chỉ còn mỗi ba tên lão tổ đang bế quan"
" Haha! Vậy thì dễ rồi, lần này không cần Đại Nhân đích thân ra tay, để bọn chúng ta đi là được." Sùng Hạo sảng khoái nói, hắn ban đầu cũng không biết bọn Hán Linh Nhất Tộc này từ đâu ra, chỉ biết bọn chúng là ngoại tộc.
Nhưng sau khi được Triệu Minh nói cho biết lai lịch bọn này, Sùng Hạo trong lòng vô cùng phẫn nộ, hận không thể ngay lập tức đem bọn này giết chết.
"Đúng vậy Đại Nhân, Hán Linh Nhất Tộc nhưng là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta, lần này để cho chúng ta đi là hợp tình hợp lý. Người bây giờ là niềm hy vọng của chúng ta, không nên vì chút truyện nhỏ này mà bận tâm " Hoàng Thiên Đức lên tiếng
" Được!" Triệu Minh gật đầu đồng ý, sau đó hắn hướng về toàn trường lên tiếng,
" Các ngươi ai nguyện đi theo trợ giúp lần này"
Nói xong Triệu Minh bắt đầu chờ đợi, nhưng một hồi lâu vẫn chưa có ai lên tiếng. Quả nhiên, đám người này không dễ thu phục như thế, ai cũng có lòng riêng cả. Hắn nói hắn có cách mang họ lên Thần Giới thì họ lại ùng ùng kéo đến.
Nhưng khi hắn cần bọn họ ra sức thì bọn này lại im ru.
Thời gian trôi qua, Triệu Minh ngày càng chán nản, đến khi hắn định quay người đi thì đúng lúc này lại có một thiếu niên trẻ tuổi bước ra,
" Bẩm đại nhân, Bạch Long Đảo chúng ta nguyện dốc sức vì đại nhân"
Triệu Minh bắt đầu quan sát tên này, thấy hắn một thân bạch y chiến giáp, trên đầu lại có hai chiếc sừng trắng bạc. Dáng người thon gọn nhẹ nhàng, khuôn mặt trắng hồng y như thiếu nữ. Ngũ quan vô cùng tinh xảo đẹp mắt. Nếu không phải giọng nói hắn là giọng của một nam nhân thì Triệu Minh còn tưởng hắn là một nữ cải nam trang luôn chứ chả đùa.
" Ngươi là?"
" Bẩm Đại Nhân, ta tên là Bạch Long Vĩ là thiếu chủ của Bạch Long Thần Đảo, phụ thân ta vì đang mang trọng bệnh, nên không thể đến được, ta là thay phụ thân ta đến" Bạch Long Vĩ ánh mắt sắc nhọn liếc về Sùng Hạo một cái rồi nói.
" Rất tốt" Triệu Minh từ từ bước đến vỗ vai hắn, một cảm giác mềm mại từ da thịt bỗng nhiên truyền vào tay hắn. Mà Bạch Long Vĩ cũng hoảng hốt mà lùi lại về phía sau
" Con mẹ nó là nữ thiệt" Triệu Minh hú hồn hú vía nhanh chóng rút tay về, nhưng thần sắc hắn vẫn không hề đổi, tỏ vẻ không hề phát hiện ra chuyện gì
" Ngươi đã được phụ thân ngươi tin tưởng sai đến đây, chắc chắn là có thể thay ông ấy quyết định những việc trọng đại như thế này"
Thấy Bạch Long Thần Đảo đã quy thuận như thế các đảo khác gần bờ khác cũng nhanh chóng đưa ra quyết định.
Ban đầu họ là đang chờ sự quyết định từ phía Bạch Long Vĩ vì lần này đến đây, bọn họ là do Bạch Long Vĩ cầm đầu. Chỉ cần hắn lên tiếng, bọn họ cũng theo đó mà quyết định theo.
" Bẩm Đại Nhân, tiểu nữ Phượng Thanh Thanh, thánh nữ Phượng Hoàng Thần Đảo xin nguyện dốc sức.."
"Bẩm đại nhân, tại hạ Côn Minh, Đảo chủ Côn Thần Đảo xin nguyện dóc sức
" Bẩm đại nhân, tại hạ Lý Chính Nam, đảo chủ Lý Sơn Thần Đảo xin được dóc sức."
" Bẩm đại nhân, tiểu nữ Vân Chi, là thánh nữ của Vân Đồn Thần Đảo xin được ra sức

Vô số âm thanh lần lượt vang lên, nhiều không đếm xuể.
Những tiểu đảo này tuy chúng chỉ là thế lực nhỏ, nhưng Triệu Minh không quan tâm, thứ hắn cần chính là tinh thần cũng như sự nhiệt huyết của bọn họ.
Nếu cần hắn sẽ bồi dưỡng những kẻ này thành những cường giả hàng đầu vũ trụ cũng được.
Nhìn những người này, Triệu Minh vô cùng hài lòng,
Những kẻ còn lại hắn cũng không buồn mà hỏi đến. Thế lực của hắn chẳng cần đến những kẻ không làm mà muốn có ăn này.
Triệu Minh phất tay, ba quyển trục màu đen lần lượt xuất hiện,
" Đây là ba quyển Hư Cấp Công Pháp, các ngươi hãy đem về luyện tập, sau khi luyện đến lô hoả thuần thanh thì đến thu hoạch bọn kia cũng không muộn"
Dứt lời ba quyển trục lần lượt rơi vào tay ba người Sùng Hạo và vợ chồng Hoàng Thiên Đức.
Đám người nhìn Hư Cấp Công Pháp trên tay trong lòng vô cùng kinh ngạc, kèm theo đó là sự cảm kích vô cùng, họ không ngờ Triệu Minh lại có thể đem thứ này mà ban cho họ.
Ba cặp mắt nhìn nhau, tuy họ thật sự là thèm nhỏ dãi những thứ công pháp này, nhưng sau đó vẫn đồng loạt cúi đầu đưa lại
" Đại nhân, cái này quá trân quý, chúng ta không dám nhận"
Sở dĩ ba người này không dám nhận, là bởi vì họ hiểu được thứ mà Triệu Minh ban cho trân quý đến mức nào.
Phải biết cả vùng Đông Hải này, chỉ có nội tình lớn như Hải Tộc mới có được những công pháp loại này a.
Hơn nữa số lượng lại vô cùng ít ỏi, tuy bọn họ đều là Cực Hạn Linh Thần nhưng công pháp mà họ tu luyện cao nhất cũng chỉ là Thiên Cấp.
Mà hôm nay Triệu Minh lại đưa một lúc cả ba bộ thế này thì sao bọn này dám nhận cho được.
Theo họ thì những công pháp này là Triệu Minh lấy được trong truyền thừa của Thủy Thần, số lượng chắc chắn cũng không nhiều, vì với một người thiếu niên trẻ tuổi như Triệu Minh thì ngoài việc lấy được từ Thủy Thần thì không còn cách nào khác mà có được những thứ này.
Thấy bọn này có biểu cảm như vậy, Triệu Minh mỉm cười, " Các ngươi cứ lấy dùng, chúng ta đều là con Lạc cháu Hồng, cùng chung nguồn cội, không cần phải khách sáo như thế"
" Các ngươi đưa lại cho ta, điều này chẳng khác gì các ngươi xem ta là người xa lạ. Cứ giữ lấy..."
" Vậy... Vậy chúng ta xin đa tạ đại nhân"
Triệu Minh gật đầu, sau đó hướng về phía các bọn người Bạch Long Vĩ, Phượng Thanh Thanh,
" Các ngươi đã dốc sức vì ta, ta cũng không để cho các ngươi chịu thiệt"
Từ giới chỉ, Triệu Minh lấy ra hơn 20 mươi quyển trục cũng màu đen. Mà bọn người Sùng Hạo thì lúc này nhìn hắn lơm lơm. Họ xem như rút lại những gì mà ban nãy họ đã nghĩ.
" Ta hiện tại ở đây có hơn 20 quyển Tinh Cấp Công Pháp. Tuy đẳng cấp có thấp hơn Hư Cấp Công Pháp một chút. Nhưng so với Thiên Cấp mà các ngươi đang luyện lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần."
Dứt lời hơn 20 quyển lần lượt đến tay từng người ở đây.
Rút kinh nghiệm từ bọn người Sùng Hạo, đám người Bạch Long Vĩ cũng không từ chối, mà nhanh chóng đa tạ Triệu Minh.
Triệu Minh gật đầu,
"Các ngươi sau này nếu có thể lập được công trạng ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi.
Chỉ cần các ngươi hết sức vì ta, hết lòng vì Lạc Việt, ta sẽ cho các ngươi thấy quyết định mà các ngươi hôm nay lựa chọn sẽ sáng suốt đến mức nào"
Đám người còn lại thấy được cảnh này thì trong lòng sóng to gió lớn. Bọn họ ước gì thời gian có thể đảo ngược. Bọn sẽ không chần chừ mà đứng về phía Triệu Minh. Nhưng hiện tại đã không còn kịp nữa vì lúc này âm thanh trục khách của Triệu Minh đã vang lên.
"Được rồi các ngươi lui đi"
Theo lời nói Triệu Minh không lâu sau toàn bộ người điều đã rời khỏi, nhưng vẫn có một người là còn ở lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.