Chương trước
Chương sau
Đại Trưởng Lão nghe vậy thì cũng giật mình nhìn về phía Triệu Minh, thì thấy hắn đúng là biến mất thật.
Hơn nữa không chỉ mình hắn biến mất mà tiểu Dao nhà lão không thấy bóng dáng đâu.
"Không ổn! Hắn là đi vào Thủy Thần Bí Cảnh" Lưu Hoàng hốt hoảng la lên.
" Haha! Tên này đúng điếm" Sùng Hạo cười to, hắn bắt đầu thấy thích tên tiểu tử này rồi.
Đại Trưởng Lão vuốt vuốt chòm râu bạc, vô cùng hài lòng " Tiểu tử này khá"
Còn Lưu Huyền lúc này thì mặt đen như cái đít nồi.
Vừa rồi lão cứ nghĩ với thực lực của ba Cực Hạn Linh Thần thì mọi chuyện đã nằm trong tầm kiểm soát của lão.
Lưu Huyền tính tới tính lui lại quên mất cái bí cảnh mất dịch đó. Mà Triệu Minh lại bắt lấy chính sơ xuất này mà tẩu thoát.
" Gia gia! Chúng ta cứ ở đây mà chờ, khi nào hắn ra thì nhanh chóng bắt lấy" Lưu Bàng ánh mắt tinh ranh, đưa ra kiến nghị.
" Bàng nhi nói đúng! Phụ thân, tên tiểu tử đó không thể ở mãi trong đó được, chúng ta cứ ở đây mai phục, hắn có chạy đằng trời cũng không thoát" Lưu Hoàng siết chặt bàn tay, khuôn mặt giận dữ.
"Haizzz" Lưu Huyền thở dài" Chỉ đành như vậy"
Trong bí cảnh, Triệu Minh nắm lấy tay Thủy Quân Dao mà từng bước tiến vào, gương mặt thì giương giương tự đắc
" Bắt ta! Các ngươi còn non lắm"
Đi một đoạn thì Triệu Minh cảm giác được phía sau lưng mình có một luồng khí tức đang bay đến cùng theo đó là thanh âm nữ tử
" Ngươi đúng thật là chuồn vào trong này, lão già Lưu Huyền đang đợi ngươi ngoài kia á" Hoàng Nguyệt Ánh đáp xuống nhìn Triệu Minh cười nói.
" Cô là...?"
" Đây là cháu gái của hai vị đảo chủ, là bạn thân của muội" Thủy Quân Dao vội vàng giới thiệu
"À hoá ra là Hoàng cô nương, xin chào ta tên Triệu Minh" Triệu Minh giơ bàn tay ra chào hỏi.
Hoàng Nguyệt Ánh thấy hành động này của hắn thì có chút lúng túng, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt vô tư của Triệu Minh thì cũng từ từ đưa tay mình ra cùng hắn bắt lấy.
" Xin chào, ngươi cứ gọi ta Nguyệt Ánh là được" Hoàng Nguyệt Ánh cười nói.
Chào hỏi xong xuôi Triệu Minh cũng nhanh chóng rút tay mình lại, để tránh cho nàng nghĩ hắn lợi dụng.
Nhưng mà phải nói tay của nàng ta mềm thật.
" Hì hì! Nguyệt Ánh tỷ hay là đi cùng chúng ta đi" Thủy Quân Dao vội buông tay Triệu Minh ra mà nắm lấy cánh tay Hoàng Nguyệt Ánh xoắn xuýt đề nghị
" Chuyện này..." Hoàng Nguyệt Ánh ngập ngừng nhìn về Triệu Minh như muốn hỏi ý kiến hắn.
" Nguyệt Ánh cô nương cứ đi cùng đi không sau cả" Triệu Minh thoải mái đáp ứng.
Sau đó cả ba người cùng nhau tiến về khu vực khảo hạch.
Khi đến nơi thì Triệu Minh thấy vô số thiếu niên trẻ tuổi từ các thế lực khác nhau đã sớm ở đây hết cả rồi.
Hắn không ngờ chỉ một chút ngắn ngủi trò chuyện mà bọn này lại nhanh như vậy.
Nhìn về trung tâm khu khảo hạch, đập vào mắt Triệu Minh là một pho tượng người khổng lồ được điêu khắc vô cùng tinh tế.
Triệu Minh cũng dễ dàng đoán được đây là tượng Thủy Tinh.
Nhưng nhìn có vẻ khác với những gì hắn tưởng tượng cho lắm.
Bởi vì pho tượng này điêu khắc không phải là một trung niên mà là một nam tử trẻ tuổi.
Hắn mày kiếm mắt sáng, đôi mắt hữu thần, khí thế hiên ngang, oai phong lẫm liệt.
Với khí độ như thế, Triệu Minh tin chắc tên này năm đó phong lưu cũng không ít.
Phía sau bức tượng là một toà tháp cao chọc trời phía trước có đề ba chữ Thủy Tinh Tháp.
" Tiểu Dao cái tháp này là?"
" Tháp này là khảo hạch vòng một của Thủy Thần" Thủy Quân Dao đáp.
" Vòng một?" Triệu Minh có chút bất ngờ:
" Ủa bộ có chia vòng nữa hả"
Thủy Quân Dao thấy hắn hỏi như vậy thì cũng lấy làm ngạc nhiên
" Ngươi không biết?"
Triệu Minh gật đầu
" Hôm qua muội mới rủ ta, ta có thời gian đâu mà tìm hiểu"
" Ờ cũng phải, vậy ta nói cho ngươi đại khái về khảo hạch lần này?
Khảo hạch của Thủy Thần được chia làm ba vòng.
Vòng đầu tiên là vòng khởi động, mọi người tham gia điều chịu phải đựng sự uy áp của Thủy Thần. Tuy theo mức độ chịu đựng nhiều hay ít mà có được số điểm cao thấp khác nhau.
Thủy Tinh Tháp phía trước chính là nơi diễn ra khảo hạch.
Chúng ta phải từng bước từng bước leo từ tầng một cho đến tầng thứ một trăm. Leo được bao nhiêu thì sẽ lấy được số điểm tương ứng bấy nhiêu.
Vòng này số điểm tối đa là một trăm điểm, tương ứng với tầng thứ một trăm, nhưng trước giờ ít ai leo được đến tầng thứ một trăm cả.
Vòng này không mang tính chất đào thải, ai lấy được càng nhiều điểm thì về sao càng lợi thế.
Sau khi hoàn thành xong vòng khởi động, chúng ta sẽ tiến đến vòng hai.
Vòng này là vòng khó ăn nhất, nó tên là vòng tăng tốc.
Ta nghe gia gia kể thì ở vòng này tất cả mọi người đều phải trả lời những câu hỏi ngẫu nhiên của Thủy Thần.
Trả lời đúng sẽ được cộng 20 điểm, trả lời sai sẽ bị trừ gấp đôi số điểm.
Khi kết thúc vòng này ai có số điểm từ 180 điểm trở lên mới được vào vòng ba.
Nói đến đây thì Thủy Quân Dao dừng lại.
" Hết rồi à?"
"Vậy vòng ba thế nào?" Triệu Minh thắc mắc
Nghe câu hỏi của hắn Thủy Quân Dao cùng Hoàng Nguyệt Ánh hai mắt nhìn nhau rồi cùng cười phá lên.
" Các ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ câu hỏi của ta buồn cười lắm sao?" Triệu Minh cảm thấy khó hiểu.
"Không! Bọn ta không có cười ngươi! Tại vì trước giờ không ai qua nổi vòng hai cả nên cũng chả biết vòng ba thế nào" Hoàng Nguyệt Ánh lúc này mới lên tiếng
"Tại sao như thế, chẳng lẽ câu hỏi ở vòng hai khó lắm hay sao?"
"Khó thì dễ nói rồi? Nhưng kiểu đáp án phải đúng theo ý của Thủy Thần thì ổng mới công nhận là đúng" Hoàng Nguyệt Ánh giải thích
" Thôi chừng nào tới đó thì huynh biết chứ gì, giờ vào Thủy Tinh Tháp đi" Thủy Quân Dao thúc giục
Sau đó cả ba người cùng nhau tiến vào Thủy Tinh Tháp.
Vừa bước vào nơi đây, vô số thân ảnh quen thuộc đập vào mắt Triệu Minh
Giải đại nhân, Sùng Sở Sở, Đại Sư Huynh, Gầy còm, Mập Mạp...cùng vô số thiếu niên trẻ tuổi khác.
Đang nhìn khung cảnh xung quanh, thì Triệu Minh bỗng nhiên cảm giác có một ánh mắt đang không ngừng quan sát hắn.
Một cỗ hàn ý chợt từ người hắn bùng lên làm Triệu Minh lạnh cả sống lưng.
Nhanh chóng quay mặt về phía nơi ánh mắt đó toạ lạc.
Thì hắn bắt gặp một nữ tử vô cùng đặc biệt, nàng có đôi mày kiếm khác với nữ tử bình thường, mái tóc được búi gọn gàng bởi trâm ngọc vắt ngang, thân hình hoàn mỹ được che lại bởi một bộ bạch sắc chiến bào lấp lánh.
Nàng giống như một nữ chiến thần đầu thai chuyển thế.
Đôi diện với ánh mắt của Triệu Minh nữ tử không hề tránh né, mà còn nở ra một nụ cười chết chóc.
Nụ cười này làm cho Triệu Minh thấy mình như đang đối diện với một kẻ giết người như ngóe, khiến hắn sởn cả tóc gáy.
Bỗng nhiên giọng nói của Thủy Quân Dao vang lên kéo hắn trở về trạng thái ban đầu, mà nữ tử kia cũng xoay người rời khỏi.
“ Thế nào cô ta đẹp sao?”
“ Đẹp, nhưng cảm thấy ớn ớn?”
“Ha ha! Ngươi ớn là phải" Thủy Quân Dao nghe hắn trả lời như thế thì bật cười, sau đó nàng đem toàn bộ những gì nàng biết kể cho Triệu Minh nghe khiến sắc mặt hắn không ngừng biến đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.