Chương trước
Chương sau
Về phía Triệu Minh, lúc này hắn đã về đến phòng, mặt kệ vụ nổ kia có khủng bố đến thế nào, có kinh thiên động địa thế nào thì hắn cũng chả quan tâm.
Vì theo như hắn nghĩ, động tĩnh phát ra lớn đến như vậy, nếu có báo vật gì đó xuất thế cũng sẽ không đến phiên hắn được hưởng chỗ tốt, phải chi êm êm, nhỏ chút thì may ra còn kiếm được chút cháo.
Hiện tại hắn đang trong phòng tiếp tục đem Hải Thượng Đan Đạo Tâm Đắc ra mà lĩnh ngộ.
Bởi vì hắn đã không còn nhiều thời gian nữa, phải nhanh chóng đột phá lục cấp Luyện đan sư mới được.
Thời gian qua mỗi khi rảnh rỗi là Triệu Minh đều đem Hải Thượng Đan Đạo Tâm Đắc ra luyện tập.
Với sự thần kỳ của quyển sách này, trình độ luyện đan của Triệu Minh bây giờ đã là ngũ cấp luyện đan sư rồi.
Đan dược hôm nay Triệu Minh luyện là Sa Nhãn Thiên Hoàng Đan, đây là ngũ cấp đan dược thuộc dạng tẩm bổ, ăn vào sẽ rất tốt cho cơ thể, đặc biệt là đối với mắt vì nó có nhiều dưỡng chất có lợi đối với mắt.
Thật ra Triệu Minh nghĩ đến loại đan dược này là bởi vì hắn không biết làm gì với hai con cửu cấp ma thú đang nhốt trong Thạch Sanh Bát hết.
Nên hắn quyết định theo như ghi chép trong Hải Thượng Đan Đạo Tâm Đắc mà luyện chế Sa Nhãn Thiên Hoàng Đan. Vì loại đan dược này nguyên liệu chỉ cần một loại duy nhất, đó chính là sụn ở vây của cá mập, vì thế Triệu Minh đành phải thiệt thòi cho tên Hải Sa Vương kia rồi.
Nếu Chương ngư tinh mà biết được suy nghĩ này của hắn thì sẽ thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hên là đan dược Triệu Minh luyện là Sa Nhãn Thiên Hoàng Đan, chứ hắn mà luyện Chương Ngư Đan, hay Chương Ngư gì đó đan chắc nó chết mất.
Lấy ra Tru Tiên Kiếm, Triệu Minh niệm pháp quyết thu nhỏ nó lại thành một tiểu phi kiếm, sau đó bắt đầu quá trình lấy sụn của hắn.
Đáng thương cho Hải Sa Vương vì một phút nông nỗi mà phải ân hận suốt đời.
“ Đại sư huynh, mùi gì thơm vậy” Chiếc mũi thính của tên mập mạp không ngừng hít lấy hít để nói.
“ Hình như là phát ra từ phòng của tên tiểu tử kia” Tên gầy còm nói thêm.
“Có lẽ hắn đang nấu gì đó hoặc là ” Đại sư huynh nói đến đây thì không thể kìm chế được cơn thịnh nộ của mình nữa, hắn đang nghĩ đến một khả năng, mà nó thì làm cho hắn không thể chấp nhận được
“ Là tiểu sư muội nấu cho tên tiểu tử đó” Tên mập mạp như nhận ra chân lý hô to.
“Binh!” Tên Gầy Còm nhảy lên ký vào cái đầu heo của hắn một cái. Ngươi la lớn thế làm gì? Nhỏ thôi, chúng sư đệ nghe được thì sao?”
“Vào xem thử” Đại sư huynh ra lệnh
Nhưng khi bọn này vừa đến phòng Triệu Minh thì
“ Bùm” Cùng theo tiếng theo đó là tiếng chửi vọng ra.
“ Má nó lại nổ lò, lại phải thẻo thêm miếng sụn nữa rồi”
Đây đã là lần thứ 9 Triệu Minh thất bại rồi, cũng mai là cái lò của hắn tốt, tuy nổ nhưng vẫn còn dùng được.
Triệu Minh định xách kiếm đi tìm Hải Sa Vương thì cánh cửa của hắn bị đạp văng ra, theo đó là một đám người kéo vào.
Vừa rồi Triệu Minh đã phát hiện bọn này rồi, nhưng chỉ nghĩ bọn chúng đi ngang qua thôi không ngờ bọn này lại dám kiếm chuyện với hắn.
“ Các người muốn chết à? Như không phá cửa phòng ta?” Triệu Minh tức giận quát.
Thấy vậy tên mập mạp nhanh chóng bay ra
“ Tiểu tử to gan, ngươi có biết đang đứng trước mặt ngươi là ai không hả”
“Mệt quá có gì nói mau đi, rồi kêu người đến sửa cánh cửa lại cho ta, không thì đừng trách ta không nể mặt” Triệu Minh lạnh lùng nói.
“Cái tên này” Tên mập mạp định lao lên tẫn cho Triệu Minh một trận thì đã bị giọng nói của đại sư huynh cản lại
“ Mập mạp. lui xuống!”
Hắn nhanh chóng tiến đến trước mặt Triệu Minh ra vẻ đạo mạo nói
“ Vị công tử đây cho ta được phép xin lỗi trước, là ta không biết quản giáo thuộc hạ. Ta nghe nói công tử là bạn hữu của Quân Dao có đúng như vậy không?”
“ Cứ coi như vậy đi!” Triệu Minh lạnh nhạt trả lời.
“ Vậy à!” Thiếu niên được mọi người gọi là đại sư huynh làm ra vẻ kinh ngạc, sau đó hắn quay về phía đám người bên cạnh hô to” Ta nói vị công tử này đã là bạn hữu của Quân Dao muội muội vậy thì cũng chính là bạn hữu của bọn người chúng ta các ngươi nói có đúng không?”
Bọn người bên cạnh hắn vô cùng ăn ý như đã diễn tập với nhau mà đồng loạt đáp
“ Đúng vậy, Đại sư huynh nói chính xác”
“ Tốt” Đại sư huynh gật đầu hài lòng, sau đó lại nói tiếp
“ Vậy các ngươi mau nói cho vị công tử này biết, nghi thức Nhân Ngư Tộc chúng ta chào đón bạn hữu như thế nào đi!”
“ Luận bàn” Cả đám lại đồng thanh đáp.
Thiếu niên sao đó quay về phía Triệu Minh mỉm cười nói
“ Đấy không phải ta lấy mạnh hiếp yếu, mà đây là quy tắc của Nhân ngư tộc ta, nên xin các hạ thông cảm. Yên tâm, khi luận bàn ta sẽ thủ hạ lưu tình”
Hắn đâu có ngu mà đem Triệu Minh ra đánh, phải biết đây là người tiểu sư muội mang về, nếu đánh cho tên này không ra hình dạng gì nữa thì chắc chắn hắn sẽ bị tiểu sư muội ghét bỏ.
Nhưng nếu dụ được Triệu Minh luận bàn thì lại khác. Đến lúc đó hẳn sẽ ra tay thoải mái mà chẳng sợ gì cả.
Thấy tên này dày dòng như thế Triệu Minh làm sao còn không biết mục đích của hắn.
Đúng là không ngoài dự đoán của Triệu Minh, trong mỗi gia tộc dù tốt hay xấu luôn luôn tồn tại một tên phản diện chuyên đi gây sự, kết quả là làm nền cho nhân vật chính đánh mặt.
Vậy hôm nay hắn sẽ làm tên nhân vật chính này vậy.
Hắn đang buồn bực vì luyện đan thất bại hoài đây này, tự nhiên trên trời rơi xuống bao cát, Triệu Minh phải hảo hảo sài nó cho tốt mới được.
“Được ngươi muốn luận bàn như thế nào” Triệu Minh sảng khoái đáp ứng.
“ Ha ha! Có chí khí! Ta thấy ngươi tu vi chỉ có Linh Tôn Đỉnh Phong, mà ta đã là Linh Đế Trung kỳ, để tránh cho người khác nói ta lấy mạnh hiếp yếu.Trong vòng 10 chiêu nếu ta không đánh bại được ngươi, xem như ta thua thế nào?”
“ Được! Vậy Trong vòng một chiêu nếu ta không chế trụ ngươi xem như ta thua!” Triệu Minh cười nói.
"Ngươi!” Đại sư huynh tức như điên.
"Ngươi ngông cuồng như thế vậy đừng trách ta không hạ thủ vô tình”
Dứt lời hắn một bay lên không trung định tung ra một quyền về phía Triệu Minh.
Mà bọn người đi bên cạnh hắn thì không ngừng hô to cổ vũ.
Triệu Minh khoé miệng vểnh lên, miệng lẩm bẩm
" Định Thần"
Ngay lập tức, đang ở trên không, tên kia bỗng nhiên cảm thấy toàn thân khựng lại, không sao nhút nhích được, đầu óc thì lại có chút choáng váng, hai mắt đã nổ bắt đầu nổ đom đóm.
" Đại sư huynh cố lên, đại sư huynh vô địch" Tên mập mạp đang hò hét thì thấy tình trạng bất thường này của Đại sư huynh thì cảm thấy khó hiểu " Gầy Còm, Đai sư huynh, huynh ấy sao lại đứng im rồi?"
"Uhm" Gầy Còm vuốt vuốt hàm râu có mấy cọng của hắn, trầm ngâm suy nghĩ rồi nói" Có vẻ Đại sư huynh đang định thi triển một chiêu gì đó vô cùng lợi hại."
Nhưng hắn vừa dứt lời
" Bịch" Đại sư huynh đã từ trên trời rớt xuống.
Thấy được cảnh này, Gây Còm và Mập Mạp hai mắt nhìn nhau, như không thể tin vào mắt mình nữa.
Còn Triệu Minh lúc này đang lao đến tên kia
" He he! Bao cát! Ta đang ngứa tay đây"
"Bốp…bốp…bốp" Triệu Minh từng cú, từng cú mà đấm vào người hắn.
m thanh gào thét thảm thiết của Đại sư huynh không ngừng vang lên.
" Khốn kiếp" Đại sư huynh tức giận chửi ầm lên. Tên này vậy mà không dùng một kích đánh bại hắn. Mà lại định trụ hắn rồi hành hung, còn thích đánh vào mặt nữa chứ.
" Hừ! Còn chửi được….Bốp…Bốp…Bốp" Triệu Minh lại tiếp tục đánh. Tên này vậy mà yếu đến như vậy. Bị Triệu Minh đánh đến gần một phút rồi mà " Định Thần" vẫn chưa hết tác dụng.
Mà đứng bên ngoài hai tên Mập Mạp và Gầy Còm thấy cảnh này thì sợ đến muốn đái ra quần, không dám nhúc nhích.
Vì Đại sư huynh lúc này đã bị Triệu Minh đánh không còn ra hình dạng gì nữa rồi.
Sau khi đánh hả hê, Triệu Minh mới bật người ngồi dậy, phủi phủi tay rồi nói.
" Mau mang hắn về trị thương, ta ra ngoài một chuyến, khi ta trở về mà cửa phòng chưa được sửa thì các ngươi kết cục sẽ không khá hơn hắn"
Dứt lời Triệu Minh vận dụng ngự kiếm thuật bay đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.