“Sao các người đều ở đây vậy? Có chuyện gì sao?” Thủy Thanh La nhìn hai người hỏi. “ Gia gia ngươi nói giúp ta đi” Thủy Quân Dao kéo kéo tay áo lão già nói nhỏ “ Tiểu Dao ta thấy con tự mình nói thì tốt hơn, có gì ta sẽ nói giúp” Lão già bí mật truyền âm. Thủy Thanh La lúc này đã ngồi trên bảo tọa của mình, nàng nhìn hai ông cháu đang không ngừng đưa đẩy lẫn nhau thì mất kiên nhẫn lên tiếng “ Rốt cuộc có chuyện gì, tiểu Dao ngươi mau nói !” “ Vâng mẫu thân! Chuyện là…là con lỡ làm mất Tinh Thần Liên rồi” Thủy Quân Dao lắp ba lắp bắp nói. “ Cái gì!” Thủy Thanh La hốt hoảng đứng dậy, sau đó giọng điệu của nàng trở nên nghiêm nghị “ Là kẻ nào cướp?” “ Không…không…không mẫu thân, không phải cướp, hắn chỉ vô tình đem Tinh Thần Liên nuốt vào trong cơ thể thôi” Thủy Quân Dao vội vã xua tay liên tục giải thích. “ Hắn mà người nói là ai? Mà ngươi tại sao lại đem Tinh Thần Liên ra ngoài làm chi mà để ngươi ta cướp như thế?” Thủy Thanh La nổi giận đùng đùng gặng hỏi. Tinh Thần Liên nhưng là chí bảo của Nhân Ngư Tộc, thế mà lại bị mất trong tay nữ nhi nàng, hỏi sao nàng không tức đây chứ. Thấy mẫu thân vậy mà phẫn nộ như thế, Thủy Quân Dao định nói ra tên của Triệu Minh cũng bắt đầu cảm thấy lo sợ. Theo gia gia nói là mẫu thân nàng có thể lấy lại đó, nhưng nàng cũng không biết mẫu thân sẽ xử lý Triệu Minh như thế nào khi biết hắn dám đem đóa hoa kia nuốt. Lỡ mẫu thân nàng giận lên đem hắn giết chết luôn rồi sao? Thấy bầu không khí đang căng thẳng lúc này lão già đang một mực đứng im rốt cuộc cũng lên tiếng “ Là cái tên mang huyết mạch Long Thần kia nuốt mất, bất quá Thanh La ngươi đừng có trách tiểu Dao, nó cũng không có ngờ rằng tên kia lại làm ra hành động đó” Nghe đến hai chữ ‘Long Thần” này Thủy Thanh La đang định đem nữ nhi mình mà mắng cho một trận thì nuốt lại. Nàng lẩm bẩm “ Sao lại là tên đó chứ” Vừa rồi nàng vừa tỏa ra thần thức thăm dò thì phát hiện tên kia vậy mà không có ở trong phòng, điều này chẳng phải nói hai tên đó là một hay sao? “ Tiểu Dao lời đại trưởng lão nói là thật?” Thủy Thanh La hướng ánh mắt đến nhi nữ mình hỏi. “ Uhm” Thủy Quân Dao khẽ gật đầu, lúc này cái cằm nhỏ nhắn của nàng đã cúi thấp xuống gần chạm vào hai bầu ngực sữa của nàng luôn rồi. Đây là tư thế mà nàng chuẩn bị để nhận lấy cơn phẫn nộ đến từ mẫu thân. Nhưng thật lâu, thật lâu mà mẫu thân nàng vẫn không lên tiếng, thấy vậy nàng khẽ ngẩng đầu xem thử coi có việc gì thì thấy mẫu thân sắc mặt đang không ngừng biến đổi, phẫn nộ có, lo lắng có, nhưng kì lạ là tại sao lại có một vài phần hờn dỗi và lúng túng kia chứ. “ Mẫu thân ta xin lỗi, bất quá ta nghe gia gia nói, người có thể dùng tinh thần xuất khiếu mà lấy lại Tinh Thần Liên đúng không? Vậy ta sẽ lập tức kêu hắn đến đây gặp người” Dứt lời Thủy Quân Dao định xoay người rời đi thì âm thanh Thủy Thanh La vang lên “ Không cần” “ Sao lại không cần?” Thủy Quân Dao lo lắng hỏi, chẳng lẽ mẫu thân nàng định đích thân đem tên nuốt hoa tặc kia giết chết hay sao? “ Tiểu Dao hôm nay ta hơi mệt, ngươi và Đại trưởng lão hãy về trước đi, chuyện này ta tự có cách xử lý” Nói xong nàng phất tay tiễn khách. " Mẫu thân, vậy ta và gia gia cáo lui trước” Thủy Quân Dao chấp tay hành lễ rồi cùng gia gia nàng rời đi, nhưng vừa đi được vài bước thì Thủy Thanh La lại lên tiếng "Đại Trưởng lão ngươi rời đi trước, tiểu Dao ở lại ta có chuyện muốn nói với nàng" Đại trưởng lão gật đầu rồi rời đi. Đợi đến khi ông ta khuất dạng lúc này Thủy Thanh La mới hướng về nữ nhi mình gặng hỏi “ Tiểu Dao, ngươi là thích tên kia đi” “ Mẫu thân tại sao người lại hỏi như vậy? Ai mà thích hắn kia chứ?” Thủy Quân Dao se se đoạn tóc nhỏ giọng nói. Thấy biểu hiện này của nhi nữ mình Thủy Thanh La làm gì mà không hiểu nữa chứ Nàng thở dài rồi nói “ Tiểu Dao ngươi từ nay trở về sau đừng có bao giờ đưa hắn đến trước mặt ta nữa, ngươi đi đi!” Thủy Quân Dao nghe được lời này thì lấy làm vui mừng, trong đầu nàng thì đang nghĩ rằng mẫu thân đang vô cùng tức giận nhưng vì biết nàng thích tên kia nên mới như vậy Nhưng nàng đâu biết rằng mẫu thân mà nàng luôn tôn kính đã sớm cùng với tên kia của nàng có một chân. “ Vậy mẫu thân ta xin phép về trước”. “Uhm, đi đi” Thủy Thanh La phất phất tay. Trường Tiên Đảo, một bà lão mái tóc bạc phơ đang hướng về một tên hắc y nhân hỏi “ Chuyện ngươi nói là thật?” “ Bẩm đảo chủ, chuyện này chín phần là thật, gián điệp mà chúng ta cài vào Hán Linh Nhất Tộc 100 năm trước truyền tin về nói rằng, Thủy tộc trưởng sau khi vào Hắc Nam Hải Đảo không bao lâu thì đã vội vã chạy trốn, bộ dáng giống như là bị người ta hạ xuân dược.” “ Răn…rắc” Bà lão hai bàn tay siết chặt . "Khốn kiếp không ngờ tên Lưu Hoàng kia lại có thể làm ra chuyện vô sỉ như thế. Không được ta phải đích thân đến Nhân Ngư Nhất Tộc một chuyến” Trong hang động sau khi dùng Sinh Mệnh Huyền Mộc hồi phục lại hoàn toàn lại trạng thái tốt nhất, Triệu Minh nhanh chóng hướng bên ngoài sơn cốc mà bay đi. Nhưng khi hắn vừa bay ra khỏi hang động thì bị một trung niên nhân chặn đường lại “ Tiểu tử, vừa rồi ngươi có thấy một nữ tử vô cùng xinh đẹp bay qua đây không” Thấy tên này lúc nào không hỏi lại chọn ngay thời điểm này hỏi, mà lại hỏi đúng ngay câu này nữa thì Triệu Minh làm sao không biết hắn là ai. Không phải kẻ vô sỉ dùng thủ đoạn đê hèn kia thì cũng chính là đồng bọn của bọn chúng không sai đi đâu được. Tên này lại dám đánh chủ ý lên thê tử của hắn, không sớm thì muộn hắn cũng đem tên này cho đi chầu ông bà. Bất quá hiện tại chưa phải thời cơ thích hợp, bởi vì tên này vậy mà lại là Linh Thần Hậu Kỳ cường giả nên Triệu Minh có chút hơi ngán. “ Ơ nữ tử nào, tại hạ bế quan ở đây đã ba năm rồi nay vừa mới xuất quan, người đầu tiên nhìn thấy chính là các hạ, chứ làm gì có nữ tử xinh đẹp mà gặp hay không gặp” Triệu Minh ra vẻ không biết gì nói. “ Thật không? Nếu ngươi dám nói láo, thì đừng có trách ta độc ác” Dứt lời khí thế Linh Thần dữ dội từ trung niên nhân không ngừng tỏa ra, như muốn lập uy trước mặt Triệu Minh. “ Thật, ta cần gì phải nói gạt ngươi chứ” Triệu Minh bình thản đáp. “ Hừ ta không tin” Trung niên nhân lạnh giọng nói. “ Vậy ngươi muốn thế nào mới chịu tin đây” Triệu Minh khó chịu nói, tên này đúng là khó chơi thiệt. Nghe vậy, trung niên nhân mỉm cười nói “ Rất đơn giản, chỉ cần ngươi để ta sưu hồn là được” “Ngươi điên rồi? Ngươi không lẽ không biết kẻ bị sưu hồn sẽ có hậu quả gì sao?” Triệu Minh tức giận mắng, ai mà chẳng biết sau khi bị sưu hồn, thì nạn nhân sẽ biến thành kẻ ngốc cơ chứ, vậy mà tên này lại dám yêu cầu như vậy. “Haha! Vậy thì thế nào? Ta thấy ngươi rất khả nghi, nên ta muốn sưu hồn ngươi đấy, chẳng lẽ ngươi chưa nghe câu thà giết lầm còn hơn bỏ sót hay sao?” Trung niên nhân cười nham hiểm trả lời Thấy tên này vậy mà lại nổi sát tâm với mình như vậy, Triệu Minh cũng không ở đây làm gì nữa “ Tẩu vi là thượng sách”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]