Nàng nhìn Triệu Minh với ánh mắt rèn sắt không thành thép rồi nói
" Muốn giải được Thủy Trọng Cổ Độc phải dùng đến Ngọc Mị Châu"
"Ngọc Mị Châu" Triệu Minh kinh ngạc thốt lên
Thấy hắn thất thố như thế, Nguyệt Thiền cũng lấy làm kinh ngạc hỏi
" Ngươi chẳng lẽ biết nó"
Triệu Minh cười khổ đáp
" Biết, nhưng không chắc đúng không"
"Nói thử nghe chơi" Nguyệt Thiền giọng điệu hứng thú
" A..nói sao ta, cứ nói đơn giản như vầy đi, có một thiếu nữ đem lòng yêu một nam tử, mà không ngờ nam tử này lại là một tra nam, hắn lừa dối nàng, nhẫn tâm đem cả gia tộc nàng giết hết, chỉ có nàng và phụ thân là may mắn chạy trốn được, nhưng cho đến cùng nàng vẫn lựa chọn tin hắn và lại bị hắn lừa thêm một lần nữa, cuối cùng chết đi, máu nàng chảy xuống biển, trai sò ăn được, lâu ngày hình thành viên ngọc, viên ngọc này sáng hơn những viên ngọc bình thường nên người ta gọi là Ngọc Mị Châu"
Phía bên này, Nguyệt Thiền nghe hắn kể thì nước mắt rơi lã chã
" Thứ đàn ông khốn kiếp, tất cả nam nhân trên đời này đều không kẻ nào tốt, thật là tội nghiệp cho cô gái kia"
Triệu Minh nghe nàng chửi như vậy thì khóc không ra nước mắt
" Sư bá a! Đây chỉ là cố sự thôi, ngươi đừng có quơ đũa cả nắm như thế chứ"
Nguyệt Thiện hừ hắn một cái sao đó hỏi
" Thế tên tra nam kia cuối cùng thế nào?"
" Tên tra nam kia à, hắn vậy mà thật sự yêu nữ tử đó a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-tai-tu-chan-gioi/1032989/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.