Chương trước
Chương sau
“ Không tệ! Có thể bắt sống Cố Trường Hận quả nhiên không thể khinh thường”
"Là kẻ nào, mau ra đây" Triệu Minh mở ra thần thức không ngừng thăm dò từng ngóc ngách trong không gian, nhưng vẫn không thể tìm thấy được chủ nhân của giọng nói đó
Mà lúc này âm thanh lạnh lẽo của nữ tử kia lại vang lên
" Đừng tìm vô ích, ngươi sẽ không thể tìm thấy được ta"
Dứt lời, bốn phương tám hướng đột ngột xuất hiện ra hàng tỷ mũi tên hướng về Triệu Minh mà bắn tới
" Khốn kiếp! Đây là thứ công pháp gì mà có thể phát ra cùng lúc nhiều mũi tên như thế này" Triệu Minh tức giận mắng, Vạn kiếm quy tông hắn nhưng chỉ có thể bắn ra được vạn kiếm khí mà thôi. Còn công pháp này lại có thể bắn ra hàng tỷ mũi tên như thế, chẳng phải quá rõ ràng là nó đã vượt qua phạm trù Thiên cấp rồi hay sao?
Đối diện với hàng tỷ mũi tên này, Triệu Minh lúc này vô cùng lúng túng, vì hướng nào cũng có tên, mà mũi nào mũi nấy đều rất lợi hại, số lượng lại không ít nên hắn không cách nào mà tránh né.
Bất quá Triệu Minh nghĩ bản thân hắn có Hắc Long Chiến Giáp che chở, có lẽ sẽ không đến nỗi nào, nhưng ngặc cái là những chỗ không có chiến giáp che phủ thì lại không được tốt như vậy. Cuối cùng hắn cũng nghĩ ra một cách, có điều rất vô lại
Triệu Minh phất tay một cái, một cái Lạc Ấn to đùng hiện ra, hắn đem nó về một hướng của đám vũ tiễn đang lao tới mà đặt xuống, sau đó hắn nhanh chóng úp mặt sát vào phía sau Lạc Ấn mà ẩn núp
"Keng...keng...keng...xẹt ...xẹt...xẹt"
Âm thanh hàng tỷ mũi tên va chạm vào Hắc Long Chiến Giáp vang lên. Mà Triệu Minh lúc này thì chốn chui trốn nhủi, chẳng dám ngóc đầu dậy, trông vô cùng mất mặt. Bất quá hắn mặt kệ, mất mặt một chút mà không chết thì cũng chẳng sao cả? Chứ sĩ diện chi rồi ngủm thì cũng chẳng làm được gì. Chẳng phải người ta hay nói
" Chữ nhịn là chữ tượng vàng
Ai mà nhịn được thì càng sống lâu" đó sao
Bởi vậy trong tình huống này, Triệu Minh cho rằng hành động của hắn chẳng có gì đáng xấu hổ cả, đợi mưa tên đi qua hắn sẽ hảo hảo giáo huấn nữ nhân kia mà lấy lại mặt mũi

Ẩn nấp trong không trung, nữ tử thấy hắn chơi chiêu này thì vô cùng tức giận
Hắn núp kín mít như vậy thì ám tiễn của nàng dù có lợi hại cũng vô phương sát thương được
Trước giờ, nàng không dùng chiêu này thì thôi, hễ mà dùng thì điều là lấy mạng cả, chẳng sót một tên nào. Không ngờ lần này vậy mà lại thất thủ
Cuối cùng cơn mưa tên cũng qua đi, Triệu Minh bây giờ thì giống như con nhím, cả người hắn cấm đầy những mũi tên nhìn vô cùng quái dị, cũng may nhờ Hắc Long Chiến Giáp hộ thể mà hắn không có bị thương gì.
Nhưng nhìn lại Hắc Long Chiến Giáp thì lại vô cùng thê thảm, tuy các mũi tên không thể xuyên thủng nó, nhưng những mũi tên này đã để lại trên thân chiến giáp vô số những lỗ nhỏ li ti và nhiều chỗ lõm sâu khác, làm nó không còn giữ được vẻ đẹp mắt trước đó
Triệu Minh nuốt một ngụm nước bọt nhằm giảm đi nỗi sợ hãi, hắn cảm thấy mấy mũi tên này đúng là bá đạo thât, Hắc Long Chiến Giáp phải nói lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, thế mà nó vẫn bị chúng để lại dấu răng, nếu mà hắn có được bộ công pháp này, khi mà đánh quần công thì chẳng phải sợ bố con thằng nào nữa. Và thế là một ý nghĩa giết người cướp của đã hình thành trong đầu của hắn
" Hừ! Cô tưởng cô trốn như vậy thì ta sẽ không thể tìm ra cô hay sao" Triệu Minh cười khẩy, sau đó hắn nhẹ nhàng mở ra Long Nhãn, đem bốn phía xung quanh mà lần lượt quét qua.
Rất nhanh chóng Triệu Minh đã phát hiện ra chỗ ẩn núp của nữ nhân kia.
Nữ nhân này nhưng không biết dùng thủ đoạn gì, mà có thể dễ dàng di chuyển cũng như ẩn núp trong không gian mà lại không tạo ra một chút không gian ba động nào.
Nếu không có Long Nhãn, thì cho dù nàng ta đến đứng bên cạnh Triệu Minh, thì hắn cũng sẽ không hề hay biết.
Quan sát thật kỹ nữ tử này, thì thấy nàng một thân tử y bó sát, dáng người thon thả nhẹ nhàng, vòng eo mềm mại không xương, đôi chân dài thẳng tắp, bờ mông to tròn vểnh cao, đôi bồng đào ưỡn lên xung mãn. Triệu Minh thầm khen, thân hình này nếu mà đem so với Hắc Long thì không hề kém cạnh a.
Triệu minh nhìn lên trên thì không sao nhìn thấu được dung mạo của nàng, bởi vì hắn đã bị tấm khăn mà nàng đang đeo trên mặt cản lại, không biết nó làm từ vật liệu gì mà ngay cả dùng Long Nhãn vẫn không nhìn thấu được
Mà lúc này, nữ tử kia đang từ từ tiến lại gần Triệu Minh, trên tay nàng là một thanh chủy thủ nhọn hoắc đang sẵn sàng chuẩn bị lấy huyết hắn
Thấy vậy Triệu Minh bèn giả vờ như không nhìn thấy nàng rồi nói

" Cô nương không biết vì sao lại ám sát ta?"
" Hừ! Ngươi còn giả đò! Cái này phải hỏi ngươi tại sao đã bắt được tên Cố Trường Hận rồi mà không giết hắn quách đi chứ" m thanh tức giận của nữ tử từ bốn phương tám hướng truyền đến, không thể xác định được vị trí cụ thể phát ra âm thanh
Nghe nàng nói như vậy thì Triệu Minh vô cùng khó hiểu
" Cố Trường Hận là kẻ thù của cô nương, ta bắt sống hắn chẳng phải là giúp cô một tay sao, hà cớ gì lại muốn giết ta? " Triệu Minh hỏi thăm dò
" Đừng nhiều lời, muốn sống thì mau giao tên Cố Trường Hận cho ta, nếu không đừng trách ta độc ác" Nữ tử giọng điệu uy hiếp, lúc đầu nàng dùng đòn sát thủ là định nhanh chóng giải quyết tên này, nhưng không ngờ sát chiêu ấy của nàng lại bị hắn phá giải, nên bây giờ nàng chỉ đành dùng cách khác
" Không được! Tên này đối với ta rất quan trọng, không thể giao cho ngươi được" Triệu Minh lạnh lùng từ chối, hắn nhưng vẫn chưa hành hạ đủ tên khốn kia, thì làm sao có thể dễ dàng tha cho hắn chứ
" Được! Tốt vậy ta đành phải lấy mạng của ngươi trước, rồi sẽ giết tên kia sau"
Sao đó trước mặt Triệu Minh đột nhiên một luồng ánh sáng bàn bạc hiện ra nhằm ngay cổ họng hắn mà đâm tới
Thấy sắp sửa đắc thủ, nữ tử thần bí vô cùng đắc ý nhưng rất nhanh nàng đã trở nên sợ hãi không thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.