Ngày hôm sau, Triệu Minh tỉnh dậy thì thấy Yến Như Sương đã ngủ gục trên cánh tay của hắn. Hắn mỉm cười, ngắm nhìn nàng thật lâu, không đánh thức nàng dậy, mà chỉ chăm chú nhìn nàng. Triệu Minh muốn nhìn cho thật kỹ nữ tử này, nữ tử mà không biết từ bao giờ đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng của hắn
Nàng giờ đây còn đâu là bộ dáng tiên tử không nhiễm bụi trần nữa, mà lại giống như một vị hiền thê vì tướng công của mình mà hết lòng săn sóc.
Triệu Minh thở dài lẩm bẩm
"Triệu Minh ơi là Triệu Minh, nàng ta nhưng chỉ xem người là đồ đệ thôi a, mà ngươi thì lại đi đánh chủ ý lên người nàng"
Hắn lúc này mới lay động nhẹ cánh tay mà đánh thức nàng dậy
Yến Như Sương chậm rãi mở mắt ra, thấy Triệu Minh đã tỉnh thì đứng dậy, chỉnh trang một chút y phục rồi nói
" Tiểu Minh! Ngươi nhưng còn yếu, ngủ thêm một chút nữa đi, ta đi làm chút đồ ăn cho ngươi"
Triệu Minh khẽ gật đầu
"Cảm ơn sư phụ, lại làm phiền người rồi"
Yến Như Sương sau đó rời đi, Triệu Minh nhìn bóng dáng nàng khuất dạng thì lẩm bẩm
" Sư phụ! Nếu như được lựa chọn lại, ta thật sự không muốn làm đồ đệ của ngươi a"
Triệu Minh trong lòng vô cùng khó chịu, hắn cũng không biết chia sẻ cùng ai, nên đã đi vào Thiên Long Cầu tìm Cố Trường Hận mà giải toả.
" Ngươi! Ngươi muốn làm gì? Tại sao như không lại đánh vào mặt ta?" Cố Trường Hận tức giận quát
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-tai-tu-chan-gioi/1032983/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.