Chương trước
Chương sau
"Các ngươi tính đánh hội đồng à, nhưng xin lỗi đây là sở trường của ta" Dứt lời Triệu Minh hô lên
" Thiên Linh Linh, Địa Linh Linh Cá Sấu U Minh, cấp cấp nghe được lệnh"
Nhìn nghe thấy thế, tên lão già có tu vi Linh Tôn cười ha hả
" Hắn đọc cái gì nghe buồn cười vãi, đây đâu phải đầm lầy, cá sấu đâu ra"
Nhưng lúc này giọng cười của lão bỗng nhiên cứng lại, vì lão thấy ánh mắt kinh hãi của đám người Cố Trường Hận nhìn mình.
"Thánh tử! Có chuyện gì à"
" Phía sau ngươi…..có cá sấu" Cố Trường Hận hai tròng mắt trợn tròn kinh hãi
" Ha ha! Thánh tử lại nói đùa " Vừa nói hắn vừa quay đầu lại về phía sau thì lúc này cả người hắn như chết đứng. Bởi vì trước mắt hắn giờ đây là con Cửu Cấp Hoàng Kim Ngạc Ngư to đùng, mà nó thì đang há cái mồm trải đầy hàm răng sắc nhọn hướng về hắn táp tới
" Phập" cái đầu của lão đã bị Hoàng Kim Ngạc Ngư táp đứt, máu từ cái cổ không ngừng phún ra, sau đó là từ từ ngã xuống. Hoàng Kim Ngạc Ngư cũng chẳng khách sáo mà đem cái xác không đầu của lão nuốt luôn vô bụng.
Nó nhưng đã bị bỏ đói lâu rồi, nay có đồ bổ thì nó ngu gì bỏ qua, xác Linh tôn nhưng rất tốt cho tu luyện a
Lúc này Triệu Minh và Nguyễn Trọng lợi dùng bọn Cố Trường Hận đang hoảng sợ mà thoát khỏi vòng vây, sẵn tiện Triệu Minh cũng dùng Tru Tiên Kiếm mà gặt luôn cái mạng của một tên Linh tông cho đỡ mất thời gian
Khi hai người Triệu Minh vừa rời khỏi thì một cảnh tượng vô cùng kinh dị xảy ra.
Chỉ thấy hàng ngàn con Hoàng Kim Ngạc Ngư không biết từ đâu bỗng nhiên xuất hiện đem đám người Cố Trường Hận vây lại. Mà phía trên bầu trời thì không biết từ lúc nào con Cửu Cấp Hoàng Kim Ngạc Ngư khi nãy đã bay lơ lửng ở trển, nó như chờ tên nào tính bỏ trốn bằng đường này thì táp đứt đầu vậy *Hoàng Kim Ngạc Ngư Cửu Cấp biết phi hành là chuyện bình thường nha*
" Con mẹ nó, chuyện quái gì đang xảy ra vậy" Như không thể tin vào mắt mình, Cố Trường Hận chửi ầm lên
Triệu Minh nghe vậy thì cười ha hả, hắn lấy ra một bình đan dược, từng viên từng viên mà bỏ vào trong miệng nhai như nhai bắp nổ. Còn mắt hắn thì không ngừng nhìn về đám người đang chật vật Cố Trường Hận như xem một bộ phim vậy.
Mà lúc này bộ phim đang đến hồi gay cấn, đám hoàng kim ngạc ngư không ngừng thu nhỏ vòng tròn lại, ép Cố Trường Hận và 3 tên còn lại đứng sát lại với nhau.
" Ngươi mau chóng hướng về góc kia mà phá vây" Cố Trường Hận chỉ tay về hướng Tây ra lệnh cho một tên bên cạnh hắn
" Tuân lệnh"

Chỉ thấy tên này đánh ra một cự trảo khổng lồ hướng về phía bầy cá sấu đánh tới. Nhưng một cự trảo này của hắn giống như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu. Vì lớp da của bọn cá sấu này quá dày không thể xuyên thủng. Điều này cũng có thể lý giải, bởi vì loài Hoàng Kim Ngạc Ngư rất giỏi về phòng ngự, lớp da của nó vô cùng dày và cứng cáp, còn muốn so sánh cho dễ hiểu thì độ phòng ngự của nó không thua kém gì mai của một con rùa cả.
Lão già lại tiếp tục đánh ra vài kiếm nhưng cũng không khá hơn, chỉ có thể làm vài con bị thương, nhưng nhanh chóng dưới sự chỉ đạo của Triệu Minh, nó đã lui về phía sau, mà vị trí ban đầu đã được thay bằng một con Hoàng Kim Ngạc Ngư khác
" Thánh tử! Không thể......Áaaa" Lão già nói nữa lời thì đã hét lên đau đớn, vì lúc này cái ngực lão đã bị đuôi của con Cửu Cấp Hoàng Kim Ngạc Ngư như một máy khoan mà xuyên thủng. Nó cong cái đuôi của mình lên đem lão già bỏ vào miệng mà nhai nhóp nháp, máu của lão già thì rơi lã chã xuống người bọn Cố Trường Hận, vô cùng đáng sợ
" A đù là Phim Kinh dị a" Triệu Minh hét lên làm ra bộ dáng sợ hãi, sau đó lại bỏ vào miệng vài viên đan dược cho bớt sợ rồi xem tiếp
" Thánh Tử mau cầu cứu hai vị Trưởng Lão nếu không..." Hắn chưa kịp dứt lời thì đã bị Hoàng Kim Ngạc Ngư từ trên cao táp xuống, đem cả thân thể hắn mà nuốt vào bụng chỉ xót lại hai cái chân. Mà đám còn lại thấy cảnh này thì không dám lên tiếng nữa, bởi bọn họ cảm thấy nếu lên tiếng hay làm ra bất cứ hành động nào, thì đối tượng tiếp theo bị con Cửu Cấp Hoàng Kim Ngạc Ngư kia xơi tái chính là bọn họ
Tạm thời bỏ qua bên này sang bên kia một lát
Yến Như Sương không hổ danh là truyền nhân của kiếm Thần a. Chỉ thấy nàng một kiếm chém ra đã khiến cho cái đầu khô lâu nửa đen, nửa trắng của Hắc Bạch trung niên chém ra làm đôi.
Tay nàng cầm Lạc Kiếm, miệng khẽ niệm pháp quyết, thì một cảnh tượng vô cùng quỷ dị xảy ra, chỉ thấy thân ảnh của Yên Như Sương bỗng nhiên vặn vẹo, sau đó hoá thành một ngọn gió chui vào thanh Lạc Kiếm. Thanh Lạc Kiếm đang lơ lửng giữa không trung bỗng nhiên trở nên có hồn, nó không ngừng toả ra tầng tầng kiếm ý đem khu vực đang chiến đấu toàn bộ phong toả. Một khí thế áp chế vô cùng mãnh liệt đem tu vi của Hắc Bạch Trung niên nhân từ Linh Thánh Sơ kỳ giờ đây chỉ còn lại Linh Đế hậu kỳ. Sao đó thanh Lạc kiếm lại như một luồng sáng mạnh mẽ lấy thế không cản được mà lao về đối thủ
" Là Kiếm Ý, không những đơn thuần là Kiếm ý, nó còn là Cửu Tầng kiếm ý, không ngờ nàng ta thật sự đã luyện thành cửu tầng kiếm ý a" Hắc y trung niên kinh sợ thốt lên
" Không xong đại ca! Chiêu kia là chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất đã từng lấy mạng Linh Thần a, mau mau lấy pháp bảo ra phòng ngự...Lẹ ..lẹ lên" Bạch bào trung niên sợ hãi quát
Cả hai người bọn hắn nhanh chóng từ trong giới chỉ lấy ra 2 cái Thiên Cấp Phòng Ngự Phảp bảo đem chắn trước người. Mà tên Bạch y trung niên trong lòng vẫn không yên tâm hắn lại lấy ra thêm hai cái Địa Cấp Phòng Ngự pháp bảo nữa đem bổ sung thêm, lúc này hắn mới cảm thấy yên tâm một chút
Nhưng rất nhanh sự yên tâm này của hắn đã biết mất mà thay vào đó là sự khiếp sợ không thôi. Vì thanh Lạc kiếm đã dễ dàng mà đem hai tấm Thiến cấp Phòng Ngự pháp bảo xuyên thủng, lúc này nó đang chuẩn bị xuyên luôn hai tấm còn lại. Chỉ cần nó có thể xuyên qua hai tấm cuối cùng này thì đối tượng mà nó xiên tiếp chính là hai người bọn họ
" Mau...mau chạy ....Dùng Xích Huyết Độn Thuật mà chạy" Bạch bào trung niên hét lên
" Nhưng nhị đệ, còn tiểu Hận a" Hắc bào trung niên nói
Cả hai người lúc này mới nhìn sang phía Cố Trường Hận thì 2X2 bằng bốn con mắt như cái đèn xe mà mở lớn, vì trước mặt bọn họ là một cảnh tượng ghê rợn
Con cửu cấp Hoàng Kim Ngạc Ngư lúc này đã nhai đến tên Linh Tông cuối cùng, nhai xong tên này thì kẻ kế tiếp chính là Cố Trường Hận
"Rắc...rắt...rắt" m thanh nứt vỡ của hai tấm Địa Cấp pháp bảo phòng ngự vang lên
"Không còn thời gian nữa mau chạy thôi đại ca!" Bạch bào thanh niên hét lên
" Chúng ta sẽ báo thù cho tiểu Hận sau, không chạy thì cả đám đều chết hết" Bạch Bào Trung niên nói tiếp. Hai người bọn hắn lúc trước biết Yến Như Sương mạnh, nhưng không nghĩ nàng mạnh đến như vậy

" Haha chạy đi đâu!" Bỗng nhiên sau lưng họ không biết từ khi nào Triệu Minh đã xuất hiện, một cái to đùng Lạc Ấn lấy tốc độ sét đánh mà hướng phía bọn họ nện tới, họ cảm thấy một cảm giác chết chóc đang bao trùm lấy họ.
" Nhị đệ! Cái Ấn này không tầm thường a, nó rất khủng khiếp, chúng ta phải sử dụng chiêu kia mới được?" Hắc Bào trung niên đánh giá Lạc Ấn của Triệu Minh kinh hãi nói
Sau đó bọn họ đồng loạt một chưởng vỗ vào ngực, hai viên huyết châu đỏ như máu bay ra, mà sắc mặt Hắc bào trung niên đã trở nên tái nhợt, con tên Bạch y thì không thấy có gì thay đổi, nhưng hắn đã vô cùng suy yếu. Cả hai sau đó như không thể cầm cự nổi mà phun ra một ngụm máu. Còn hai viên huyết châu thì lúc này hoà nhập vào nhau mà trở thành một viên huyết châu to gấp 10 lần trước đó. Cùng lúc này Hắc Bạch Khô Lâu cũng được hai tên kia đánh ra, nó tiến đến đem thanh huyết châu nuốt vào, lập tức đầu Hắc Bạch Khô Lâu chuyển sang màu đỏ, mà kích thước lại giống như thanh huyết châu kia cũng to lên gấp mười lần, nó hung hăng cùng Lạc Ấn va chạm. Chỉ thấy Lạc Ấn thì cứ nhắm ngay cái đầu của khô lâu mà nện, còn khô lâu thì không ngừng há cái miệng của mình mà cắn vào Lạc Ấn. Cuối cùng cả hai đều trở nên hư ảo mà biến mất
Nhưng như vậy thì đã sau, mục đích của Triệu Minh đã đạt được, hắn nhưng chỉ muốn cầm chân hai tên này thôi.
" Rắc...rắc... Chéo......Áaaaaaaaaa" tên trung niên Bạch Y hét lên thê thảm vì thanh Lạc Kiếm cuối cùng cũng đã xuyên thủng hai cái Địa Cấp Pháp Bảo Phòng ngự mà xiên qua cổ họng hắn
" Nhị đệ" Hắc bào thanh niên hai mắt trở nên đỏ ngầu
" Đại ca chạy mau!" Bạch bào trung niên cố gắng la lên lần cuối, rồi từ từ ngã xuống
" Con mẹ nó ta liều mạng với ngươi" Hắc bào trung niên gầm lên phẫn nộ.
" Bí thuật Sinh Tử Cốt Lâu"
Rất nhanh, chóng hai mắt của Trung niên nhân chảy ra hai dòng máu đen, mà mặt hắn lúc này trông vô cùng đau đớn. Nhưng tu vi của hắn đã lấy tốc độ chóng mặt mà tăng lên
Linh đế Hậu Kỳ...Linh Thánh sơ kỳ... Linh thánh trung kỳ.. Linh Thánh Hậu kỳ....cho đến khi đột phá Linh Thần thì mới dừng lại. Một khí thế thiên địa kinh hãi, quỷ thần khiếp sợ toả ra, chấn cho Triệu Minh phải lùi về sau mười mấy bước. Mà Yến Như Sương thì lúc này cũng đã tách khỏi trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất mà đứng chắn phía trước hắn, kiếm ý bùng nổ đem khí thế kia chấn nát
Nàng nhìn Hắc Bào Trung Niên lạnh lùng nói
" Tiểu Minh hắn là lấy mạng mà liều mạng"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.