Chương trước
Chương sau
" Kẻ Săn Lùng ư!" Triệu Minh cười khẩy
Hắn nhanh chóng dùng Sinh Mệnh Huyền Mộc đem thương thế chữa trị, mất khoảng tận một ngày một đêm Triệu Minh mới hoàn toàn bình phục
Triệu Minh cảm thấy thần thông Tiên Tri Thuật này đúng là hữu dụng vô cùng, nhưng với thực lực hiện tại của hắn bây giờ, miễn cưỡng thi triển phản phệ thật đáng sợ. Vì thế Triệu Minh tự nhủ, nếu không phải việc cần thiết hắn sẽ không dùng đến món này.
Hắn rời giường hướng về cổng thành của Đan Thần Điện mà đi, trên khuôn mặt Triệu Minh bây giờ nở ra một nụ cười tà dị, hắn biết hắn phải làm gì
" Đã đến lúc hắn thanh toán nợ nần"
Theo như suy đoán của Triệu Minh tên kia sau lần ám sát thất bại, nhất định sẽ ở khu vực ngoại vi Đan Thần Thành mà chờ đợi thời cơ.
Hắn không dám vào Đan Thần Thành, vì ngại các cường giả bên trong nó. Phải biết với sức hiệu triệu của Nguyệt sư bá Triệu Minh, cường giả Linh Thánh bên trong Đan Thần Thành không phải là không có.
Nên nếu Triệu Minh muốn tìm tên này thì rất dễ dàng, chỉ cần hắn đi ra ngoài Đan Thần Thành là được
Triệu Minh một đường đi thẳng, không ngừng mở ra thần thức thăm dò, đi được 1000 dặm bỗng nhiên Triệu hắn cười khẩy
" Đến rồi"
Lão già kia đã không thể nhẫn nại được nữa mà bắt đầu ra tay với hắn
Một thanh Nguyệt Nhận phô thiên cái địa mà hướng về cái cổ Triêu Minh mà chém tới, mà thân ảnh của lão già cũng từ bên trong hư không bước ra
Đối diện với một màn này Triệu Minh cười khinh bỉ
Hắn giơ tay về phía trước thi triển Thần kỹ Lạc Ấn, rất nhanh một hư ảnh khổng lồ Lạc Ấn hiện ra. Chỉ thấy một Đại Ấn màu vàng kim, trên nó là được khắc hoạ hình dáng chim Lạc vô cùng tinh tế, nó tầm vóc lớn, sải cánh rộng, mỏ dài, chân cao, mào lớn đang soãi cánh bay cao như muốn chinh phục bầu trời.
Hư ảnh Lạc Ấn đang không ngừng lớn lên, đến khi đạt được kích thước tối đa thì dừng lại, Triệu Minh đem nó hướng về thanh nguyệt Nhận mà quăng tới.
Thanh Nguyệt Nhận lúc này cũng đã va chạm vào tôn Đại Ấn, chỉ thấy trong nháy mắt nó đã bị Lạc Ấn hung hăng mà nện cho cho tiêu tán

Vẫn không dừng lại, hư ảnh Lạc Ấn lúc này như vẫn chưa thoả mãn, nó hướng về phía lão già mà nện tiếp
Chứng kiến cảnh tượng này, lão già vô cùng khiếp sợ, vì lần trước đã để Triệu Minh chạy thoát, nên lần này lão quyết tâm đem tận chín thành linh lực mà truyền vào một chiêu này, không ngờ Nguyệt Nhận của lão nó không những không đem Triệu Minh giết chết, mà còn ngược lại bị một ấn của Triệu Minh dễ dàng nghiền ép
Tuy sự cố bất ngờ xảy ra đã làm cho lão đứng hình giây lát, nhưng bản thân là cường giả Linh Đế Đỉnh Phong, lại trải qua vô số cuộc chiến nên rất nhanh lão đã lấy lại bình tĩnh.
Từ trong người lấy ra một pháp bảo phòng ngự, chỉ thấy nó biến thành một bức tường kiên cố chắn phía trước lão già. Thấy một màn này Triệu Minh cười khinh thường, chiêu này của hắn là thần cấp a, một pháp bảo phòng ngự nhỏ nhoi thì làm được gì chứ
Đúng như Triệu Minh nghĩ, Lạc Ấn như muốn nện hết mọi vật thế gian, đem bức tường kia nện cho vỡ nát, sau đó lại nện vào lão già một phát
" Phốc"
Lão già bị Lạc Ấn nện bay lên không trung không ngừng phun máu sau đó rơi xuống đất, cùng lúc đó Lạc Ấn cũng từ trên không như thái sơn áp đỉnh không thương tiếc gì mà nện lên mình lão.
Triệu Minh thì cũng bị làm cho bất ngờ, hắn không ngờ cái Ấn này nó hung tợn như vậy. Lạnh lùng thu hồi Lạc Ấn, nhìn thấy tình trạng của lão già lúc này Triệu Minh cảm thấy rợn cả gai óc.
Vì cả người lão bị Lạc Ấn nện xẹp lép, toàn thân xương cốt, cơ thịt đều nát bét, y chang mấy con chuột kiếp trước của hắn bị xe ngoài đường cán vậy, vô cùng thê thảm.
Mà lúc này một luồng tàn hồn của lão già từ trong cái xác bay ra, nó vô cùng khiếp sợ hướng về phía tây mà chạy.
Triệu Minh thấy vậy thì cười cười, hắn nhanh chóng thi triển Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết, đem luồng tàn hồn này hấp thu. Trong đan điền hắn, hư ảnh Thao Thiết đang lười biếng ngủ thì bị đánh thức, nó vô cùng tức giận đem luồng tàn hồn kia nuốt vào bụng rồi lại ung dung ngủ tiếp.
Mà sau khi hấp thụ luồng tàn hồn này, Triệu Minh qua ký ức lão già biết được, hắn là một trong năm Kẻ Săn Lùng của Săn Lùng Điện phân nhánh, biệt danh của hắn là Lăng lão tu vi yếu nhất trong tất cả các Kẻ Săn Lùng. Những kẻ săn lùng này, luôn không ngừng đi khắp nơi tìm kiếm các truyền nhân của Bách Việt Tộc mà đoạt mạng.
Còn lần này lý do Triệu Minh bị nhắm tới là do cái thân phận đệ tử thân truyền của Yến Như Sương gây ra.
Bọn chúng tìm nàng ám sát nhưng không thành, mà còn ngược lại, bị Yến Như Sương phản sát giết sạch,
Điện chủ của bọn chúng là tên "Đại Nhân" kia, thẹn quá hoá giận nhưng không làm gì được Yến Như Sương, nên trút giận lên đầu Triệu Minh hắn.
Khẽ thở dài, danh sách đồ sát của Triệu Minh lại có thêm một cái tên mới, Săn Lùng Điện
Mà lúc này trong chi nhánh của Săn Hồn Điện, tên "Đại nhân" kia đang suy nghĩ đi đâu mà tìm lại Chưởng Thiên Bình thì một tên đệ tử hớt ha hớt hãi chạy vào, khuôn mặt hắn không ngừng đổ mồ hôi hột sợ hãi báo

" Không xong rồi đại nhân ơi! Lệnh bài của Lăng lão đã nát"
" Cái gì …ngươi nói cái gì" Trung niên nhân ngồi bật dậy, không thể tin vào tai
mình hỏi lại
" Bẩm đại nhân, vừa rồi lệnh bày của Lăng Lão đột nhiên vỡ nát rồi ạ, chỉ sợ lăng lão lành ít dữ nhiều" Tên đệ tử rung rẫy nói, hắn nhưng không dám nói rằng Lăng Lão đã chết, bởi vì hắn biết Lăng Lão địa vị trong lòng đại nhân như thế nào. Lăng Lão không chỉ là thuộc hạ của đại nhân, mà còn là người mà đại nhân yêu quý
"Không ! Không thể nào! Lăng Lão làm sao có thể chết như vậy được? Lão nhưng là Linh Đế Đỉnh Phong a" Trung niên nhân khuôn mặt thất thần lẩm bẩm.
" Tra! Mau tra cái chết của Lăng Lão cho ta" Trung niên nhân nhìn về tên đệ tử đang quỳ dưới đất quát
Hắn nhưng không nghĩ Lăng Lão là do Triệu Minh giết, bởi vì hắn suy nghĩ Triệu Minh chỉ là tu vi Linh Tướng, không thể nào đủ bản lĩnh mà giết Lăng Lão được.
Nên Lăng Lão chắc chắn là do một tên cường giả Linh Thánh nào đó sát hại.
" Vâng" tên đệ tử đáp, sau đó hắn ba chân bốn cẳng mà chạy đi, chạy khỏi nơi này. Hắn sợ nếu như mình không nhanh chóng rời đi, có thể sẽ bị đại nhân hắn giết chết
" Lão tổ! Lần này chúng ta lại đến Đan Thần Thành, không biết có đắc thủ không nữa? Cuốn Hải Thượng Đan Đạo Tâm Đắc đó lợi hại đến vậy sao ?" Thân ảnh thiếu niên hướng về cọng dây chuyền hỏi.
Phải biết Đan Thần Điện cường giả nhiều vô số kể, lần trước hắn mém chút nữa là bị một tên Linh Đế giết chết, may mà có bí thuật của tộc xà nhân, mới có thể may mắn sống sót
Hai thân ảnh này không ai khác, chính là hai người Tiêu Tùng trước đây, hiện tại bọn hắn đã đến khu vực ngoại vi Đan Thần Thành năm trăm dặm.
" Không thể nói là lợi hại, vì hai từ "lợi hại" không đủ để đánh giá nó, phải nói là "nghịch thiên" mới đủ hình dung" Giọng nói già nua từ bên trong dây chuyền đáp lại.
Cả hai đang không ngừng bàn bạc, bàn làm sao trộm mà không bị phát hiện, trộm xong thì chạy trốn như thế nào?
Bọn hắn cứ vô tư bàn bạc mà không hay biểt rằng tử vong đang cận kề bọn hắn
Bởi vì ấn ký trên người tên Tiêu Tùng này đã bị Triệu Minh cảm giác được
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.