"Công tử mau...mau trốn vào Thiên Linh Cầu" Lisa hốt hoảng thúc giục Triệu Minh Mà nghe được giọng nói này, Triệu Minh như người say tỉnh mộng. Hắn quên rằng hắn còn có chí bảo Thiên Linh Cầu có thể chạy trốn a. Rất nhanh chóng đưa ra quyết định, một ý niệm xuất hiện trong đầu Triệu Minh, lập tức thân ảnh hắn biến mất, khi xuất hiện thì hắn đã ở bên trong Thiên Linh Cầu rồi. Một thân ảnh hồ ly trắng như tuyết nhàu vào lòng hắn, dùng chiếc lưỡi đỏ như máu không ngừng liếm mặt hắn mà mừng rỡ. Nó chính là con Cửu Vĩ Thiên Hồ khi xưa Triệu Minh mang về nuôi, bất quá lúc này hắn cũng không có tâm trạng mà quan tâm nó. " Lisa! Lần trước nàng bảo Thiên Linh Cầu này nếu trốn vào, người lớn hơn ta không quá hai đại cảnh giới sẽ không thấy được có thật vậy không" Triệu Minh nhớ lại hỏi " Vâng! Ký chủ yên tâm, lão già kia chưa đạt đến Linh Thánh nên không thể nào phát hiện ra Thiên Linh Cầu được" Lisa giọng nói trong trẻo đáp " Uhm! Mong là như vậy" Triệu Minh gật đầu thầm bảo mình may mắn. Nếu không có Lisa kịp thời nhắc nhở, có lẽ bây giờ hắn đã đứt làm hai khúc. Đến lúc đó dù sinh mệnh huyền mộc có nghịch thiên đi nữa cũng không thể trong thời gian ngắn mà có thể lành lại. Mà bao nhiêu thời gian đó cũng đủ để lão gia hỏa kia mần thịt hắn Hắn nhìn về phía ngoài, thấy lão già không đang ngừng tìm kiếm thì cười khổ sau đó nhanh chóng điều khiển Thiên Linh Cầu quay về Đan Thần Điện. Vừa về đến cửa phòng thì hắn thì thấy tiểu Liên đi đến, nàng dừng lại hành một lễ rồi nói " Công tử, Điện chủ cho gọi người!" Ai không biết thân phận Triệu Minh, nhưng nàng thì biết, nên vô cùng cung kính. " Uhm, ta đã biết" Triệu Minh gật đầu Sau đó hắn cũng không gấp gáp gì trở về, đem Cửu Vĩ Thiên Hồ thả ra, lấy từ trong giới chỉ một bình đan dược, đây là Cửu Vĩ Đan, là nhị phẩm đan dược dùng để nuôi dưỡng linh sủng thuộc họ Cửu Vĩ Hồ. Thấy Triệu Minh lấy ra cái bình quen thuộc này, Cửu Vĩ Thiên Hồ vô cùng phấn khởi, nó đem chín cái đuôi mình xoè ra không ngừng đung đưa qua lại vô cùng đẹp mắt . Sau khi cho Cửu Vĩ Thiên Hồ ăn xong, Triệu Minh ôm nó vào lòng, cảm giác được sự mềm mại đến từ bộ lông trắng phếu của nó, mà hướng về phòng của Nguyệt Thiền ung dung bước đến. Mà thấy Triệu Minh tiến tới, Nguyệt Thiền lúc này nàng cũng chẳng để ý, mà ánh mắt nàng sáng lên như say như mê nhìn về Cửu Vĩ Thiên hồ trên tay hắn, nhanh chóng tiến đến sờ sờ bộ lông nó mà hỏi " A đây là Cửu Vĩ Thiên Hồ ...thật là đáng yêu a...Nó tên là gì vậy?" Triệu Minh theo thói quen gãi gãi đầu, hắn trước nay nhưng chưa từng nghĩ đến việc đặt cho Cửu Vĩ Thiên Hồ bao giờ " Sư bá cứ gọi nó là Đát kỷ đi" Triệu Minh bất đắc dĩ nói đại Mà nghe được cái tên này, Nguyệt Thiền cũng không ngạc nhiên gì, mà vẫn vô tư vuốt vuốt bộ lông Cửu Vĩ Thiên Hồ nói
" Đát kỷ a...thật đáng yêu tiểu Đát Kỷ a..tiểu Minh ngươi cho sư bá ôm nó một lát" Mà Cửu Vĩ Thiên Hồ lúc này thì như hiểu tiếng người, nó rút sâu vào lồng ngực Triệu Minh, không ngừng đem cái đầu mà dụi dụi vào " Ngoan cho sư bá ôm một chút, nàng sẽ cho ngươi đan dược" Vuốt đầu trấn an nó, Triệu Minh nói " A.. nó còn biết ăn đan dược?" Nguyệt Thiền bất ngờ hỏi " Uhm! Biết! Nguyệt sư bá có đan dược dạng tẩm bổ linh khí bố thí cho nó một viên đi" Triệu Minh không quên chớp thời cơ mà chiếm chút chỗ tốt Sau đó hắn thấy Nguyệt Thiền lấy ra một viên đan dược màu xanh lá đưa đến gần mũi của Cửu Vĩ Thiên Hồ không ngừng dụ dỗ, trên đó còn ẩn ẩn hai vòng đan văn, hương thơm ngào ngạt không ngừng toả ra. Hắn hít một hơi lạnh kinh ngạc, vì đây là ngũ phẩm đan dược a, có khoa trương quá không chứ? Đúng là không hổ danh là Cửu Phẩm Luyện Đan Sư a, không xuất ra thì thôi, mà xuất ra thì là tài đại khí thô thế này " Ngoan nào! Ngoan nào! Đát Kỷ cho ta ôm một chút nào" Chỉ thấy Đát Kỷ vốn đang vùi đầu trong người Triệu Minh khi ngửi được mùi của đan dược này, nó trở nên hưng phấn, nhanh chóng phóng vào lòng Nguyệt Thiền, đem viên đan dược nuốt vào miệng mà hưởng thụ. Thấy cảnh này, Triệu Minh chỉ biết cười khổ thở dài, đúng có tiền mua tiên cũng được a. Chỉ bằng một viên đan dược mà Cửu Vỹ Thiên Hồ của hắn đã dễ dàng mua chuộc như vậy. " Sư bá! Hôm nay ta gặp người của Thiền Am Tự" Triệu Minh ngồi xuống rót cho mình và Nguyệt Thiền mỗi người một chén trà, nhàn nhạt nói " Uhm! Có giết không?" Nàng cũng không nhìn Triệu Minh mà vẫn chăm chú vuốt ve tiểu Đát Kỷ mà hỏi " Đã giết" Triệu Minh gật đầu " Làm rất tốt, ba cái dạng yêu tăng đó, ngươi giết được bao nhiêu thì giết, sư bá sẽ chống lưng cho ngươi, không cần sợ bọn chúng" Nguyệt Thiền lúc này mới nhìn Triệu Minh nghiêm túc nói " Đã biết sư bá" Triệu Minh húp một ngụm trà đáp lại " Uhm! Cái Thiền Am này ta đã chướng mắt rất lâu rồi, thời gian tới khi ta rảnh sẽ mời người đi giết sạch" Giọng nói vô cùng bình thường, như là diệt một cái thế lực loại này chẳng để đáng cho nàng cảm thấy e ngại vậy " À mà ngươi đã đem Kim Tiền Thảo hái về" Nguyệt Thiền hỏi " Ta đã hái được, bất quá sư bá ngoài Kim Tiền Thảo ta còn hái được một thứ ta lại không biết tên, nhưng nhìn hình dáng của nó có vẻ không phải là dạng tầm thường" Vừa nói Triệu Minh vừa đem gốc thảo dược có hình hoa sen khi sáng hắn hái được ra. Mà thấy được loại thảo dược này, sắc mặt Nguyệt Thiền đầu tiên là phấn khởi vui mừng tột độ, sau đó là vô cùng thất vong, tiếc nuối
" Sư bá có chuyện gì a?" Thấy biểu cảm này của Nguyệt Thiền, Triệu Minh nôn nóng hỏi. Hắn nhưng suy đoán không sai, nhìn biểu cảm đặc sắc này của nàng thì gốc thảo dược này tuyệt đối là bất phàm Khẽ thở dài Nguyệt Thiền nhìn Triệu Minh bộ dáng đồng cảm " Tiểu Minh ta không biết nên chúc mừng ngươi hay chia buồn cùng ngươi đây" " Sư bá sao lại nói như vậy, gốc thảo dược này có vấn đề gì à?" Triệu Minh sốt ruột hỏi " Đúng vậy, đầu tiên là ta chúc mừng ngươi may mắn nghịch thiên mà tìm được thảo dược này, sau đó là chia buồn cùng ngươi là thế hệ của ngươi sợ rằng không thể dùng được nó vì nó còn quá nhỏ" Nàng gật đầu nhẹ nhàng nói " Đây là Cửu Sắc Liên Hoa, là tinh hoa của trời đất, một lá của nó có thể giúp người phục dụng cải tử hồi sinh, hoán lão hoàn đồng vô cùng trân quý. Nó phải mất nghìn năm mới thành hình, mà muốn trở nên trưởng thành thì cần phải mất thêm vạn vạn năm nữa. Mà cái này ngươi hái là Cửu Sắc Liên Hoa giai đoạn ấu hoa, ta nghĩ đến khi nó trưởng thành thì ngươi đã đầu thai được mấy kiếp" Nguyệt Thiền giải thích Mà nghe được lời này, nếu đổi lại là người khác thì sẽ tức đến thổ huyết, nhưng đối với Triệu Minh thì đây là chuyện nhỏ. Đừng quên rằng trong tay hắn hiện đang nắm giữ Chưởng Thiên Bình tên Hàn Lập kia đâu đó Mà có Chưởng Thiên Bình thì vài triệu năm cũng chỉ trở thành vài chục năm thôi. Nói chứ những tên kia mặc dù đáng chết, nhưng chúng đúng là đồ tốt không ít, mà có được trong tay ngu gì không dùng, kẻ làm đại sự thì không câu nệ tiểu tiết. Đang nghĩ vu vơ thì Nguyệt Thiền quăng cho hắn một cuốn sách cổ, nhưng lại được bảo quản vô cùng kỹ lưỡng. Nhìn cuốn sách Triệu Minh thấy trên đó có viết 6 chữ: *Hải Thượng Đan Đạo Tâm Đắc* Mà vừa nhìn thấy cuốn sách này âm thanh của hệ thống vang lên " Keng! Xác nhận tìm được truyền nhân thứ hai" Tên: Nguyệt Thiền - Truyền nhân Đan Thần Bách Việt Tu vi: Linh Đế Đỉnh Phong Đan đạo: Cửu Phẩm Luyện Đan Sư Linh căn: Hỏa linh căn Dị hoả: Thiên Xà Thánh Hoả Ghi chú: Loại dị hoả không tên vô cùng bí ẩn do Đan Thần năm xưa vô tình gặp được, bất quá hình dáng nó tựa như một đầu cự xà hung hăng dữ tợn nên ông mới đặt tên như vậy. Công pháp: Mãng Xà Hoả Ảnh Pháp bảo: Xà Đỉnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]