Liên tục dạy ba, bốn tiết khiến Dương Diên Vĩ vô cùng mỏi mệt, lại vì chuyện của Cố Tử Khâm, trong lòng càng không được yên ổn, tần số thất thần cũng mỗi lúc một nhiều.
Lúc Dương Diên Vĩ trở về phòng làm việc, bên trong vắng vẻ không có một ai, có lẽ những người khác đều có tiết cần phải dạy. Tiến về bàn làm việc của chính mình, cả người Dương Diên Vĩ liền mệt mỏi ngã xuống ghế dựa. Cảm giác này giống như muốn lấy mạng cô vậy, hoàn toàn bị mọi thứ chi phối, sức lực triệt để cạn kiệt.
Dương Diên Vĩ một tay day trán, một tay duỗi ra chậm chạp khởi động máy tính. Cô phải tranh thủ thời gian nghỉ ngơi để nghiên cứu nhiều đề thi, sau đó tổng hợp các kiến thức và bài tập nâng cao để bồi dưỡng ánh trăng nhỏ nhà mình. Khúc Tri Tịch rất có năng khiếu, cô không muốn bỏ qua một anh tài như vậy.
Dương Diên Vĩ cứ chăm chú như vậy, ánh mắt lâu dần liền nhòe đi, chẳng mấy chốc liền kéo đến một trận mỏi mệt. Chiều nay chỉ có một tiết dạy, tranh thủ có thể nghỉ ngơi một lúc, sau đó buổi tối còn phải đến ôn tập cho Khúc Tri Tịch. Một tháng nữa kỳ thi cấp thành phố sẽ diễn ra, vậy nên có thể nói lịch trình của cô bây giờ vô cùng dày đặc. So với lịch dạy của cô, thì lịch học của Khúc Tri Tịch cũng không hơn kém.
Cô chỉ hy vọng, nàng sẽ không vì quá đốc thúc bản thân mà dẫn đến ám ảnh. Suy cho cùng, Khúc Tri Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lao-su-o-tren-toi-o-duoi/3598098/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.