Lúc nàng rời khỏi quán bar, Kiều Tư Yến cũng có đuổi theo, nhưng đối mặt với sự biện minh của cậu ta, Khúc Tri Tịch càng nghe càng cảm thấy phiền. Vốn dĩ chỉ là bạn bè bình thường, đâu nhất thiết phải hao tâm tổn sức như vậy. Kiều Tư Yến thật sự sợ rồi, bình thường chọc giận nàng bao nhiêu cũng được, bởi vì những chuyện ấy chỉ là trò tiêu khiển của tuổi trẻ, nhưng lần này thật sự khác. Cậu cũng không biết Tiêu Kỳ Nhiên lại bám dai như đĩa, một hai tìm đến nàng gây rắc rối.
Cổ tay bị Kiều Tư Yến nắm lại, Khúc Tri Tịch liền cảm thấy tức giận, giật lại tay mình mà hất mạnh đối phương.
“Đừng chạm vào tôi.”
Lúc nãy trước bao nhiêu cặp mắt của người khác, cô ta vừa hất rượu vào người nàng vừa la lối ầm ĩ, lần trước ở trên lớp cũng vậy, mặt mũi của nàng sớm đã bị hai người bọn họ làm cho mất hết rồi.
Cánh tay đang lơ lửng của Kiều Tư Yến mất đà buông thõng, cậu rũ mi mắt lộ ra chút hối hận. Cuối cùng, Kiều Tư Yến chỉ để lại hai từ “xin lỗi” sau đó trở lại vào trong quán bar. Bởi vì cậu biết, lúc này có nói thế nào nàng cũng không muốn nghe, mà lòng tự trọng của bản thân ít nhiều cũng bị động đến. Vậy nên cách tốt nhất đó chính là cho nhau không gian riêng tư.
Trong lúc tâm trạng của Khúc Tri Tịch rối bời, điện thoại chợt reo lên một hồi chuông báo. Nhìn vào màn hình điện thoại mới biết là Dương Diên Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lao-su-o-tren-toi-o-duoi/3598090/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.