Rõ ràng buổi sáng bầu trời vẫn còn rất tốt, nhưng chỉ trong giây lát khắp nơi đều đã tối mịt. Vốn biết thành phố bước vào mùa mưa sẽ có những trận mưa rả rích kéo dài, lại chẳng ngờ nó lại kéo đến một cách dồn dập như vậy.
Dương Diên Vĩ hít thở thật sâu, nhấm nháp kỹ lưỡng hương vị cà phê trong tay. Nhớ lại dáng vẻ ham mê sắc dục của Khúc Tri Tịch đêm đó, khuôn mặt cô liền không khỏi ửng hồng. Hành động mê muội như cá quẫy trong nước khiến một người lão luyện như Dương Diên Vĩ cũng cảm thấy mỏi mệt. Nhưng như vậy thì sao, suy cho cùng biểu hiện của Khúc Tri Tịch rất thành thực, trông khá đáng yêu. Nếu có duyên gặp lại, nhất định cô phải tán thưởng nàng mấy câu.
“Cạch”. Bên cạnh truyền đến âm thanh cửa mở, vài đồng nghiệp thong thả bước vào bên trong, tùy hứng nói về người nào đó.
Dương Diên Vĩ vốn không muốn để tâm, nhưng những lời nói cứ không ngừng ập vào tai khiến cô không thể không bị thu hút.
“Đứa trẻ ấy thật sự rất giỏi. Trong cùng một môi trường giáo dục lại có thể phát triển tốt như vậy.”
“Là học sinh của lớp danh dự đó sao? Giải quán quân chuyên đề tự nhiên lần này hình như là thuộc về em ấy.”
“Nghe nói em ấy đã đồng ý tham gia cuộc thi toán cấp thành phố, nếu có thể thuận lợi giành được giải nhất, cuộc thi cấp quốc gia nhất định sẽ có một chân chen vào. Lớp bồi dưỡng lần này chỉ có ba học sinh. Giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lao-su-o-tren-toi-o-duoi/3598080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.