Lời khai thứ nhất: Lão bản nương của Long Môn khách điếm – Tường Lâm
—— “Ta thật khờ, thật sự.” Nàng nói, “Ta luôn nghĩ mấy kẻ biến thái đều là bộ dạng xấu xí vẻ mặt hạ lưu; một hài tử ngọc thụ lâm phong khí khái cương trực như vậy sao không đi làm những chức nghiệp có tiền đồ như chính phái đại hiệp hay tà phái cao thủ đi, lại lưu lạc vào hàng ngũ biến thái thế kia......” Nói xong, nàng liền cầm tay áo lau lệ, thanh âm cũng nức nở.
Buổi sáng hôm đó, ta đang ở trong điếm lột đậu tương giống như mọi ngày.
(Khuyển: Tường Lâm tẩu tử, đậu tương cùng sự việc trên kia, cách hơi bị xa à......)
Không, không xa. Ngươi phải biết rằng, hiện tại bất động sản phát triển, ngay cả bờ biển đều có thể trưng dụng; tiểu hài tử ngày nay, đi ở trên đường lỡ té một cái cũng có thể xuyên qua mấy ngàn năm thời không. Ta chỉ giữa lúc lột đậu tương gặp gỡ biến thái, có gì mà xa...... Ai, cũng tại ngươi chen ngang, làm ta lạc đề......
Nói lại, buổi sáng hôm đó ta đang lột đậu tương.
Điếm này mở ngay con đường độc đạo băng qua sa mạc, trông mòn con mắt chẳng thấy non xanh nước biếc đâu, chỉ toàn là đất cát nứt nẻ, gió thổi qua liền bụi tung mù mịt.
Nếu không phải nữ công ở Lỗ trấn quá nhiều khiến ta kiếm việc khó khăn, ta cũng sẽ không chạy đến đây mở khách điếm. Cũng may tiền kiếm cũng đủ dùng. Hơn nữa tới tháng sáu, mấy đoàn tiểu thương cưỡi lạc đà từ xa tới đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lang-quan/196717/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.