Mỗi câu chuyện mở đầu là một sự khởi mới, là một khúc ca buồn hay vui, là một dấu chấm hết hay mở màn cho chuỗi ngày đáng thương. Có mấy ai hiểu? Mấy ai nhớ đến? Đến khi nhận ra tất cả chỉ còn là quá khứ. Không để tâm sẽ không đau, không yêu sẽ không hận. Mấy ai may mắn gặp được nhau, tâm đầu ý nguyện viết nên lời thề. Chỉ là mộng xưa dệt trong câu hát.
Khúc Lạc có chút bất đắc dĩ. Y từ lúc đăng cơ cũng đã được sáu năm, tuyển tú cũng đã làm, phi tần cũng đã nạp thế nhưng chiếc ghế hoàng hậu vẫn còn để trống. Quần thần trong triều ai ai cũng lo lắng không hiểu được ý vua nên chỉ có thể mặt dày nhắc khéo trong tấu chương. Khúc lạc cũng không phải là không muốn lập hậu chỉ là y nghĩ ngôi vị này chỉ có người phụ nữ có khí chất quốc nghi chi mẫu mới có thể ngồi được.
Và người đó đã xuất hiện, Tuyết Lan người khiến trái tim y đập loạn mỗi khi nhìn thấy nàng, khiến y nhẹ lòng mỗi lúc bên nàng, và cùng nàng trải qua bao nhiêu nguy hiểm, đến cuối cùng, nàng cũng như những người khác, để lại hắn trở thành vị vua cô độc trên thế gian này.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.