Tây Thuần về nhà, căn phòng quạnh quẽ làm cô hơi sững sờ, đứng yên ở phòngkhách một lát, cô liền bật điều hòa. Thấy nhàm chán, cô mang tất cả quần áo của mấy ngày nay nhét hết vào máy giặt, sau đó quét dọn sạch sẽ nhàbếp. Làm xong hết thảy, cô ra phòng khách, nhìn ra cửa sổ lớn bên sàn,suy tư một lát. Căn hộ này hẳn do Trình Nghi Bắc tự mua cho riêng mình,rèm cửa này chắc là cũ rồi, nghĩ xong cô liền bê ghế qua, tháo hết rèmcửa xuống.
Một bên giặt rèm, một bên cười hí hửng. Tí nữa nhất định phải gọi một cuộcđiện thoại cho Trình Nghi Bắc, nói cho anh biết cô đang giặt rèm cửa sổ. Tưởng tượng anh sẽ dùng giọng điệu lo lắng thế nào mà dạy dỗ cô, cáchnghĩ này đánh thức hết thảy niềm vui trong cô.
Vừa phơi rèm lên ban công, di động trong tay cô đã reo vang. Tây Thuần nhìn di động, cẩn thận từng li từng tí quan tâm mẹ, hơn nữa là phải làm chomẹ an tâm về vấn đề tiền bạc, có bệnh thì phải vào viện khám. Tắt điệnthoại, cô thấy ngực mình sít sao.
Tâm tình vốn đang vui vẻ giờ lại như có tảng đá đè lên. Nhớ đến bên nhàxuất bản nói có gửi tin đến, cô mở máy tính lên xem. Nhìn tệp văn bản,cô thấy lúng túng. Viết gì đây này? Cô xoa trán, cô thật không biết nênviết tiếp thế nào. Vô nhà bếp rót nước, cô nhẹ nhàng uống một ngụm. Cuối cùng ở đầu tệp văn bản đánh ra bốn chữ ‘Dị Độ Chi Luyến”(*).
(*)异度之恋: dịch ra là các mức độ khác nhau của tình yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ket-hon-khong-tinh-yeu/77108/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.