Nguyệt Lý Hằng Nga nghe bà ta nói chừng nào thì tức giận chừng nấy.
Giọng cười của bà ta như châm biến ngạo nghễ. Đã thế bà ta lại còn đem cả tên họ của ân sư nàng để làm trò cười.
Cử chỉ này làm nhục nàng không phải ít.
Nguyệt Lý Hằng Nga rít lên một tiếng, với thân pháp lẹ làng như điện chớp, nàng đặt tay lên eo, rút “Cuồng Phong Đại” ra, mặt hầm hầm giận dữ dùng toàn lực quất tới bà ta.
Tiếng gió vèo vèo trong không gian!
Tuy nhiên, bà ta vẫn điềm tĩnh coi như không có việc gì xảy ra.
Bà ta ngửa mặt lên trời, buông ra một chuỗi cười như điên dại.
- Ha... ha... ha....
Tiếng cười ngạo nghễ làm sao, xoáy vào tai của nàng như trêu tức.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy thế thất kinh, thu “Cuồng Phong Đại” về thầm nghĩ
“Lạ quá! Từ khi ta xuất thân giang hồ đến nay “Cuồng Phong Đại” đã lừng danh nam bắc. Các cao thủ võ lâm đương thời nghe đến “Cuồng Phong Đại” cũng phải kinh người, thế mà bà ta xem “Cuồng Phong Đại” của ta không đầy nửa con mắt là tại làm sao?”.
Nghĩ như thế, nàng vận thêm hai thành công lực nữa. Sợi “Cuồng Phong Đại” lại cứng lên, điểm thẳng đến trước ngực bà ta, ngay “Đàm Trung huyệt” tốc độ mau như điện chớp.
Thế mà bà ta vẫn đứng yên, ngửa mặt lên trời cười the thé, hình như bà ta coi sợi “Cuồng Phong Đại” của nàng không có ở trước mặt bà.
Mãi cho đến lúc “Cuồng Phong Đại” còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-guom-tuyet-ky/2343656/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.