【 tác giả có lời muốn nói: 】
Hết chương sau còn có một chương phiên ngoại.
- ---- vô truyện -----
Mấy ngày nay Chu Diệc Thần rất hay đi ra ngoài.
Sở Hành xem TV, nói với dì Trương vừa bưng cho anh đĩa hoa quả: "Cảm ơn dì Trương."
“Không có gì.”
"Dì Trương, dì thật giống mẹ con." Sở Hành rũ mắt, "Đã lâu rồi con chưa gặp bà ấy."
"Con không về nhà ăn tết sao?"
"Con cũng muốn về, chỉ là... Con có thể mượn điện thoại dì để gọi cho mẹ không? Con rất nhớ bà ấy." Sở Hành nói, hốc mắt đỏ lên.
"Này, con đừng nghĩ dì nhiều chuyện, nhưng dì khuyên con hãy đi đúng đường, tuy con đường này kiếm được nhiều tiền, nhưng sống trên đời, tốt nhất vẫn nên cố mà làm người tốt con ạ." Dì Trương nói, đưa điện thoại cho Sở Hành.
"Dì Trương, lần này con mượn điện thoại xin dì đừng nói cho Chu Diệc Thần, nếu hắn biết sẽ rất tức giận."
Dì Trương hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: "Được, gọi nhanh lên nhé."
"Dạ." Sở Hành nói, mở điện thoại Nokia, bấm một dãy số, "Ê đằng ấy ơi."
"Đằng ấy đây, ai gọi tôi đấy? Có tôi đây."
"Tôi là Sở Hành, anh mau tới đây nhanh lên." Sở Hành liếc nhìn dì Trương đang ở trong bếp, vội vàng nói.
"Được, chờ tôi hai mươi phút!" Trần Vũ nói.
Sở Hành tắt máy, trả điện thoại cho dì Trương.
Anh lên lầu, định ở trong phòng chờ Trần Vũ, lúc đi ngang qua phòng Chu Diệc Thần, do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định bước vào.
Cửa phòng không khóa.
Bố cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-giao-nhau/883978/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.