Khác với khi xưa nhiều lúc lênh đênh trên biển vài tháng cũng không thấy ma nào, hiện nay việc gặp gỡ tàu thuyền qua lại là chuyện diễn ra khá thường xuyên.
Chính xác là ngày nào cũng chạm mặt ít nhất đôi ba lần.
Có thuyền vận tải chuyên chở hàng hóa, có thuyền đoàn đội mạo hiểm tầm bảo, có thuyền của những môn phái thế lực, và thuyền hải tặc thì nhiều như nấm.
Tất nhiên không thể thiếu được những tràng cảnh đánh đánh giết giết.
Có điều Cao Cường ngồi là thuyền chở khách của Mãnh Long Vận Tải Đoàn, cái này thế lực thuộc hàng bá chủ trên biển, không có ma nào dám mò tới gây sự.
Mà cái đám hải tặc nếu nhìn thấy cờ hiệu là sẽ vội vàng tránh né cho thật xa.
Bảo sao nhiều người sẵn sàng chi ra một vạn đồng vàng mua vé ngồi phơi nắng trên boong.
Tuy không sung sướng như đám dùng linh thạch mua vé ngồi phòng riêng trong khoang, nhưng chỉ phải chịu nắng nôi, chứ mưa bão đã có trận pháp che chắn.
Hơn nữa trên thuyền quản lý rất nghiêm ngặt, không có chuyện gã thiếu gia đầu óc ngu đần nào đó chạy ra ngoài boong hống hách khinh người cà khịa linh tinh.
Còn có một điểm vô cùng tốt nữa.
Đó là cứ có đàn hải thú hoặc bầy diều hâu quạ mổ nào đó tập kích thuyền, không màng ngươi có ra sức hỗ trợ hay chỉ ngồi nhìn, vẫn sẽ được chia cho vài con.
Sau đó dựng bếp nấu nướng thoải mái, miễn sao dọn dẹp sạch sẽ là được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244314/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.