Cao Cường không phải chờ đợi quá lâu, năm phút sau liền thấy Phạm Thành Văn dẫn theo nhóm mười đệ tử Tiên Các cùng với một đôi nam nữ tiến vào phòng.
Đúng thật là nhóm huynh muội họ Mạc.
Hơn sáu năm không gặp, bọn họ giờ đây ai nấy cũng đều một thân nồng nặc sát khí, vừa vào phòng đã ảnh hưởng khiến cho nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng.
Hiển nhiên thời gian qua chém giết Tà Tu nhiệt tình lắm đây.
Về phần đôi nam nữ thì khi trước Cao Cường cũng đã từng gặp mặt. Có điều chưa chính thức tiếp xúc, chỉ là nhìn thấy bọn họ ở ngoài cổng Băng Tộc cổ thành.
Có thể nói hai người này rất không đơn giản, tám chín phần là đệ tử của môn phái lánh đời.
Đặc biệt là gã thanh niên khiến cho Cao Cường cảm thấy khá là nguy hiểm, điều mà ngay cả đệ tử của Tiên Các như Mạc Quân Vương chưa khi nào làm được.
Tất nhiên đó là cảm giác của sáu năm trước, chứ hiện tại khỏi cần so kè làm cái gì cho mệt.
Cơ mà cô gái trông vẫn cứ kiểu ngơ ngơ ngác ngác hệt như ngày đó, đoán chừng nguyên nhân là bởi thanh niên đồng hành không nỡ để nàng va chạm nhiều.
Ở chiều hướng ngược lại, nhóm Mạc Quân Vương cùng với đôi nam nữ đều đang sợ ngây người.
Căn bản cảm nhận thấy huyết khí nồng nặc tỏa ra từ Phạm Thành Văn, bọn họ cứ ngỡ lão là cường giả Tiên Phủ lẻn vào thành. Cho nên đinh ninh thiếu gia trong miệng lão là một gã Ma Môn Thánh Tử nào đó, hoàn toàn không ngờ tới trường hợp sẽ gặp hắn tại đây.
Điểm trọng yếu là hắn tu vi đã vượt xa bọn họ.
Lại còn toát ra khí thế gây áp bách hệt như các vị trưởng bối lão làng.
Cả đám không khỏi quay sang nhìn nhau nuốt khan, trong đó buồn phiền nhất là Mạc Tịnh Hương.
Mấy năm qua dồn hết tâm trí để nâng cao thực lực, nhưng giờ đây xác định không còn cửa dùng vũ lực báo thù, dù nàng có muốn vui vẻ cũng khó lòng làm nổi.
“Ngồi xuống cả đi” – Cao Cường nhếch miệng cười, chỉ tay tới ghế và nói.
Cả đám nghe vậy mới tỉnh hồn, nhìn lại thì thấy Phạm Thành Văn hiện đang rót trà ra chén, liền thi nhau nói lời cảm tạ, sau đó lần lượt từng người ngồi vào ghế.
“Ta là Diệp Thanh Trúc” – Sau khi ổn định chỗ ngồi, cô nàng ngơ ngơ hiếu kỳ lên tiếng:
“Ngươi làm cách nào đề thăng tu vi nhanh quá vậy? Tại trong đó thu hoạch được kỳ ngộ gì ư?”
“Ừm!!!” – Cao Cường trả lời qua loa cho xong, rồi nhìn hướng Mạc Quân Vương dò hỏi:
“Có chuyện gì động trời hay sao mà Tiên Các để mặc cho phía Tiên Phủ thoải mái lộng hành thế này? Chẳng lẽ bọn chúng còn xua quân tiến đánh Tiên Các?”
“Đúng là xảy ra chuyện động trời” – Mạc Quân Vương đầy lo lắng nói ra:
“Một năm trước tại cổ chiến trường lại xuất hiện cổng không gian nối thông Quỷ Giới, liên tục có đại quân Quỷ Tộc tràn ra. Tuy thành công ngăn chặn không để chúng thoát ra ngoài, nhưng phần lớn cường giả Tiên Các vì vậy mà kẹt ở đó, chắc ngươi hiểu rồi chứ?”
Khi xưa sư phụ từng nhắc tới cổ chiến trường, thấy bảo là hải đảo diễn ra giao tranh giữa Nhân Tộc và Yêu Tộc, về sau bị liệt vào danh sách những cấm địa.
Trước đây không hiểu tại sao Tiên Các cho xây dựng căn cứ quân sự tại đó, giờ nghe Mạc Quân Vương nói thì có thể hiểu là để phòng ngừa Quỷ Tộc xâm lấn.
Vấn đề là..
“Lại xuất hiện?” – Cao Cường khẽ nhíu mày, liền cẩn thận hỏi kỹ càng:
“Ý ngươi là thường xuyên xuất hiện thông đạo hay như nào?”
“Không phải thế” – Mạc Quân Vương mặt thoáng đỏ, gãi đầu gãi tai nói:
“Kỳ thực ta nhắc lại nguyên xi những gì trưởng bối truyền tin, chứ đây là lần đầu tiên ta được nghe tới thông đạo Quỷ Giới gì đó. Cũng có thể là vì trước kia mấy đứa bọn ta tu vi thực lực còn yếu, thành ra trưởng bối không để cho tiếp xúc quá sớm chẳng hạn”
Đúng thật là có khả năng này.
Xác định không khai thác được gì, Cao Cường quay sang nói với gã đi cùng cô nàng ngơ ngơ:
“Từ kiểu cách y phục cổ xưa giản dị, đoán không lầm thì các ngươi hẳn là đệ tử của môn phái lánh đời. Liệu đã từng nghe tới việc Quỷ Tộc xâm lấn hay chưa?”
Cứ ngỡ với lịch sử tồn tại lâu đời, bọn họ hẳn sẽ biết được đôi chút gì đó. Đáng tiếc là để cho hắn phải thất vọng, người thanh niên nghe xong lắc đầu trả lời:
“Chúng ta chưa từng được nghe nói tới việc này, cũng không thấy điển tịch nào ghi chép lại. Hôm nọ ta truyền tin về hỏi thử xem thế nào, nhưng sư phụ chỉ cho biết Tiên Phủ đang đánh khắp Nội Hải, với cả căn dặn lưu lại trợ giúp Băng Tuyết Thành chống địch”
Aizzz, hỏi cũng bằng thừa rồi.
Xem ra đành phải vận dụng chiêu thức đó.
Nghĩ tới đây, Cao Cường uống nhanh một hớp trà, rồi nói với Phạm Thành Văn:
“Phạm lão, vận hành đại trận đi”
“Vâng thưa thiếu gia” – Phạm Thành Văn cúi đầu khẽ đáp một tiếng, sau đó búng tay nghe cái toách.
Mặc kệ nhóm Mạc Quân Vương nghi hoặc nhìn tới, Cao Cường đứng dậy đi ra ngoài sân, rồi đợi cho tầng phòng hộ trùm kín tiểu viện thì hai tay bắt đầu kết ấn.
Phạm Thành Văn cùng những người còn lại đuổi ra đến nơi thì cũng là lúc hắn vừa hoàn tất thủ ấn.
“Đùng..”
Sau một tiếng nổ trầm đục, trên không trung bất thình lình xuất hiện cánh cửa đá đen kịt khổng lồ.
Ở đây ai cũng hiểu hắn đang thi triển thuật pháp triệu hồi, loại thuật pháp phi thường cổ xưa.
Thế nhưng bộ khung cùng bề mặt hai cánh cửa đều khắc họa chằng chịt đồ đằng hình thù quỷ dị, lại thêm dày đặc hắc khí tuôn ra không ngừng, dám chắc hắn triệu hồi thứ không tốt đẹp gì. Việc này khiến nhóm Mạc Quân Vương với đôi nam nữ đồng loạt khẽ nhíu mày.
Tranh thủ cửa chưa mở ra, Cao Cường ngoái lại nói với Phạm Thành Văn:
“Phạm lão, không cần để ý tới ta, chú ý bảo vệ bọn họ”
“Vâng thưa thiếu gia” – Phạm Thành Văn lập tức khẽ đáp lại một tiếng, xong liền bước lên đứng che chắn ở trước mặt nhóm Mạc Quân Vương cùng với đôi nam nữ.
“Cạch.. Cạch.. Cạch..”
Lão vừa dừng chân, cửa đá trên không trung đột ngột rung mạnh, và rồi “oành” một tiếng bật mở.
“Ò.. Òòòòò..”
Bất chợt một tiếng rống đầy giận dữ từ sau cánh cửa vọng ra, kèm theo cuồng phong ào ào gào thét, phút chốc cỏ cây hoa lá trong sân đổ gẫy ngã rạp bừa bộn.
Bất quá ngay sau đó từ cánh cửa truyền ra một cỗ hấp lực cực kỳ khủng bố, tựa như hố đen điên cuồng hút lấy mọi thứ có trong tiểu viện, bao gồm cả Cao Cường.
“Thiếu gia cẩn thận” – Phạm Thành Văn kinh hoảng hô lớn.
Chỉ có điều lão chưa kịp lao đến cứu giúp thì hắn đã xua tay ngăn cản.
Lúc này lão cùng với những người đứng sau lưng mới phát hiện hấp lực không khiến hắn gặp một chút phiền toái nào cả, thậm chí còn không thể lay động vạt áo.
Đến khi nhìn ra nguyên nhân, nguyên đám mặt mũi liền đần độn si ngốc.
Nói chung hắn chẳng làm gì cả, cứ đứng đó mà ngước mắt nhìn, nhưng nếu quan sát thật kỹ sẽ thấy khoảng không ngay ở trước mặt hắn đang liên tục vặn vẹo.
Khỏi cần phải nghi ngờ gì hết, hắn nắm giữ không gian pháp tắc là điều hiển nhiên rồi.
Hơn nữa có thể dùng ý niệm nhẹ nhõm khống chế, chứng tỏ lĩnh ngộ cực sâu.
Mạc Quân Vương với Mạc Tịnh Hương len lén liếc nhìn nhau, giờ mới hiểu lý do tại sao sư phụ dặn dò nếu gặp lại hắn thì kết bạn, tuyệt đối không được xung đột.
Hai người còn nhớ như in khi xưa có một vị trưởng lão giảng giải về không gian pháp tắc, bí từ liền dùng sư phụ của hắn, tức là Nhàn lão tiền bối để làm dẫn chứng.
Đại loại muốn nói đó là thứ sức mạnh vô cùng khủng bố, cũng bởi vì Nhàn tiền bối nắm giữ nó, mới khiến các bô lão Tiên Các dù tu vi cao hơn vẫn phải nhường nhịn.
Trong khi huynh muội họ Mạc đứng đó hoài niệm về những bài giảng nghe từ thời chíp hôi, Cao Cường vươn tay hướng cửa đá trên không trung mà chộp một nhát.
Chỉ có điều khác với chiêu “cách không thủ vật” lợi dụng chân nguyên nắm lấy đồ vật từ xa, hiện giờ tay hắn chọc hẳn vào không khí tựa như đâm xuyên bức tường.
Khi hắn thu tay lại, liền lôi theo một thân ảnh to lớn đen xì đang kịch liệt dãy dụa vì bị nắm siết cổ.
Nhìn kỹ thì thấy là một quái vật đầu trâu thân người, có cặp mắt đỏ ngầu dữ tợn, cùng thân hình cơ bắp cuồn cuộn với nhiều da vảy dầy cộp trông khá là hiếu chiến.
Ngặt một nỗi cặp sừng không hiểu bị ai bẻ gãy, thành ra đầu quái vật này nhìn mặt trông hơi thộn.
Vất vả lắm mới nhịn được cười, Cao Cường ánh mắt lạnh lẽo, gằn giọng hỏi:
“Dám mưu đồ kéo lão tử vào Quỷ Giới? Ngươi chán sống rồi đúng không?”
Quái vật đầu trâu oan uổng nước mắt tuôn ra như mưa, vừa ra sức cố gắng lắc đầu, vừa vươn tay chỉ vào cổ ra hiệu cầu xin hắn nới lỏng một chút.
Cao Cường không có nửa tia lo ngại, dứt khoát buông tay thả quái vật đầu trâu xuống nền gạch.
“Hộc.. Hộc.. Hộc..” – Quái vật đầu trâu hít lấy hít để vài ngụm, sau đó vội nói:
“Đại nhân, không phải tiểu ngưu âm mưu hãm hại ngài đâu. Khi trước Nhàn đại nhân dặn dò nếu được triệu hồi thì phải lập tức lôi ngài vào Quỷ Giới”
WTF?
Lão nhân gia lại nghịch ngợm gì đây?
“Sư phụ muốn đưa ta tới Quỷ Giới lịch lãm?” – Cao Cường liền nhíu mày hỏi.
“Đó là một phần lý do” – Quái vật đầu trâu chậm rãi đứng lên, kính cẩn nói ra:
“Nhàn đại nhân phán đoán khi ngài sử dụng thuật pháp triệu hồi là lúc rơi vào tình cảnh bất khả kháng, như vậy thì chạy tới Quỷ Giới lánh nạn là tốt nhất. Quan trọng là nếu thường xuyên qua lại giữa các giới, có cơ hội lĩnh ngộ được pháp tắc không gian”
Hóa ra sư phụ đã sớm tính toán sắp đặt đâu vào đấy.
Thế nhưng con trâu này yếu nhớt, làm sao cứu đệ tử thoát khỏi nanh vuốt kẻ thù?
Vả lại.. Aizz.. Cao Cường khẽ thở dài một tiếng, sau đó nghiêm mặt hỏi:
“Tiểu Ngưu, ngươi có biết lý do Quỷ Tộc mở thông đạo phát động chiến tranh hay không? Ta khuyên ngươi nếu biết gì đó thì mau thành thật nói ra”
“Làm theo thông lệ đấy thôi” – Quái vật đầu trâu ngay lập tức tặc lưỡi nói:
“Cứ cách mười vạn năm là đám Quỷ Đế bắt tay phá mở thông đạo, với mục đích loại trừ bớt những kẻ yếu kém và cướp bóc tài nguyên của nhân loại. Không chỉ có mỗi thế giới của ngài bị tấn công thôi đâu, lần nào cũng đều xâm lược hai mươi thế giới”
“Hơn nữa toàn đánh suốt trăm năm mới chịu thu quân, hầu như thế giới nào cũng trở thành một mảnh hoang tàn đổ nát, thậm chí có thế giới còn bị diệt vọng. Đại nhân, không phải tiểu ngưu coi thường ngài, nhưng nên tới Quỷ Giới một thời gian thì hơn”
Phá nát nhiều thế giới như vậy thì không chỉ có Quỷ Đế tham dự thôi đâu.
Hiển nhiên còn có mặt hàng tầng thứ cao hơn, chứ tu sĩ Tán Tiên vả nhẹ một cái là hàng loạt Quỷ Đế đi bán muối luôn rồi, xâm lược cái quần gì nữa?
Đó là chưa thèm kể tới cái đám Tiên Phủ tranh thủ đục nước béo cò, và không thể ngoại trừ trường hợp bọn chúng móc nối với phe Quỷ Tộc làm bậy.
Nghĩ được đến đây, Cao Cường liền ngước lên nhìn bầu trời.
Hiện giờ hắn đã giải đáp được nghi hoặc trong lòng, chỉ là có tiến tới cổ chiến trường hay không thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]